Bây giờ đối với Khương Duật, một xíu hảo cảm Tiêu Ninh Dữ cũng không có, cũng rõ ràng khi trước mình móc tim gan ra để yêu Khương Duật là ngu ngốc đến mức nào.
Nhưng cứ như vậy đi, tốt nhất là Khương Duật đừng đụng vào y. Nếu lại gây chuyện, y không ngại tính toán nợ cũ nợ mới với gã.
…
Chuyện Khương Duật đến công ty, khi Lục Thừa Phong đến đón Tiêu Ninh Dữ tan làm y kể lại cho anh nghe.
Tất nhiên Lục Thừa Phong sẽ không tin Tiêu Ninh Dữ và Khương Duật tình cũ lại cháy, nhưng lúc trước Tiêu Ninh Dữ thích gã ta bao nhiêu, Lục Thừa Phong cũng coi như đã thấy, anh không xác định được bây giờ có khi nào gã kia còn ảnh hưởng đến Tiêu Ninh Dữ hay không. Anh biết dù có cũng không nhiều, nhưng chút ít thôi cũng khiến anh ghen ghét.
“Nghe Khương Duật tỏ tình xong có cảm giác gì?” Lục Thừa Phong chua lè hỏi.
Đầu tiên Tiêu Ninh Dữ sững sợ. Y đã chán ghét Khương Duật từ lâu, Lục Thừa Phong biết mà. Y không ngờ anh vẫn ghen, đúng là không biết sức ghen của anh người yêu lớn như thế, y nở nụ cười, giả bộ suy tư tự hỏi: “Ờm…”
Lục Thừa Phong thấy Tiêu Ninh Dữ có vẻ đang tự ngẫm lại, lập tức giận xanh cả người.
Tiêu Ninh Dữ cười khẽ: “Nào có cảm giác gì. Bình lặng như nước.”
Lục Thừa Phong vươn tay xoa đầu Tiêu Ninh Dữ: “Học đâu kiểu trêu anh thế này?”
Tiêu Ninh Dữ cúi đầu cười híp mắt, đáp: “Hóa ra anh ghen ghê vậy.”
“Gã ta đang quang minh chính đại đào góc tường nhà anh mà.” Lục Thừa Phong cười lạnh.
Tiêu Ninh Dữ thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói: “Khi hắn nói thích em, thật sự em không có cảm giác gì cả. Chỉ thấy nực cười, cũng thấy thật mỉa mai. Nói trừ khi mắt bị mù mới coi trọng em là hắn, bây giờ lại tới nói thích em, quá tấu hài phải không? Huống chi loại người như hắn, chỉ biết quan tâm đến bản thân mà thôi.”
“Không nhắc đến hắn nữa, ảnh hưởng tâm tình. Lát nữa chúng ta ăn gì được em?”
Lục Thừa Phong nghĩ thầm, Khương Duật nhập nhằng như vậy, đừng trách anh ra tay.
Lúc trước còn lo cho Tiêu Ninh Dữ, chú ý cảm xúc của y, không có hơi sức đi dạy dỗ Khương Duật, lần này gã ta còn dâng lên tận cửa khiến anh ngứa mắt, không chỉnh không được.
“Em không muốn ăn ở ngoài.” Tiêu Ninh Dữ nói với anh.
“Vậy thì quay về ăn ở nhà.” Lục Thừa Phong dịu dàng nhìn người mình yêu.
…
[Thần Khởi Mộ Lạc] bạo phát phòng vé, nhanh chóng vọt lên đứng đầu bảng, phần lớn diễn viên của bộ phim được này hưởng lợi, giá trị bản thân nước lên thuyền lên cùng với sự nổi tiếng của bộ phim.
Ngoại trừ Khương Duật.
Diễn xuất yếu kém của gã bị phóng đại trên màn ảnh rộng, cả bộ phim nhân vật bị lên án nhất là của gã. Chỉ có gã ta lạc quẻ với mạch diễn xuất của cả bộ phim.
Cũng may khi đó đạo diễn chú ý đến, tuy là nhân vật nam ba, nhưng đất diễn không quan trọng, tần suất xuất hiện cao, nhưng phần lớn thời gian chỉ coi gã như bối cảnh, nên không ảnh hưởng quá lớn đến chất lượng bộ phim.
Diễn xuất của Lục Thừa Phong một lần nữa được công nhận, là nhân vật hot nhất của bộ phim này. Anh không phải nam chính cũng không phải nam hai, chỉ là một nhân vật nhỏ. Nhưng nhân vật này sáng chói, phô bày kỹ thuật diễn đỉnh cao của Lục Thừa Phong, nghiễm nhiên lại là một vai diễn kinh điển.
Cư dân mạng 1: Kỹ năng diễn xuất của Lục ảnh đế thật sự không còn lời gì để bàn. Nhìn ánh mắt kia kìa, tôi không còn lời gì để nói. Nếu đổi thành người khác tuyệt đối không diễn ra được cảm giác này. Tôi phục thực lực của Lục ảnh đế.
Cư dân mạng 2: Diễn xuất của Lục Thừa Phong quá đỉnh luôn, với năng lực này sao có thể không xem thêm vài lần.
Cư dân mạng 3: Like vì kỹ năng diễn đỉnh cao.