Chương 174:
Tay trái Nam Cung Hàn chống căm dựa ở trên bàn, cả người hiện ra một loại cảm giác lười biếng giống như báo săn đang nghỉ ngơi. Cho dù sau khi nghe những gì cô đã làm có thể tiết lộ bí mật thì trên mặt vẫn cứ lạnh lùng tàn nhân làm cho người ta không thể nhin ra anh đang suy nghĩ gì.
Ánh mắt sắc bén của anh quét tới Diệp Ánh Du lập tức cúi đầu tránh né hai ánh mắt.
Nam Cung Hàn gõ mặt bàn, giọng nói lạnh lùng: “Tôi biết rồi, Trần Minh Toàn anh làm lại một bản đầu tư quy hoạch khác tốt hơn hiện tại.”
Dừng một chút anh lại tiếp tục nói: “Hai người ra ngoài đi, Diệp Ánh Du ở lại.”
Cho dù Hoàng Nhã nghĩ như thế nào thì cũng không thể vi phạm mệnh lệnh của tổng giám đốc. Sau khi cô ta và Trần Minh Toàn rời đi thì Nam Cung Hàn tùy ý hơn chút, thậm chí trên mặt anh còn mỉm cười nói với Diệp Ánh Du vẫn đang cúi đầu: “Cô vậy mà lại phạm vào loại lỗi như vậy, cô thật là chăm chỉ.”
Sự mỉa mai của anh làm cho sắc mặt Diệp Ánh Du đỏ lên, một lúc sau mới ngẩng đầu áy náy nói: “Tôi không cố ý, lúc ấy tôi đang suy nghĩ chuyện trại trẻ mô côi nên không cẩn thận làm sai. Rất xin lỗi, sau này tôi sẽ không tái phạm nữa.”
Tốt nhất là cô không phạm vào loại lỗi này nữa Nam Cung Hàn cũng có thể giữ lại trại trẻ mô côi trong bản quy hoạch mới. Nhưng mà cái sau hiển nhiên là chuyện không thể nào.
Nam Cung Hàn giận dữ bật cười, cô thậm chí còn dám nhắc đến sự đãng trí của mình trong công việc trước mặt anh. Nếu không phải vốn dĩ anh không hài lòng với quy hoạch kia cho lắm thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua Diệp Ánh Du như vậy ..
Anh cũng lười nói thêm nên nhíu mày nói: “Đến giờ ăn cơm trưa rồi, cô đi lấy cơm cho tôi đi, lấy theo khẩu vị của `) tôi.
Diệp Ánh Du hơi ngạc nhiên Nam Cung Hàn vậy mà lại ăn cơm của nhân viên nhưng mà cô không tiếp tục bị hỏi nữa nên âm thầm cảm thấy may mắn nhéo ngón tay: “Vâng.”
Cô đến nhà ăn lấy cơm thì phát hiện ra trong công ty có không ít đồng nghiệp liếc nhìn về phía cô rồi thảo luận với người ở bên cạnh. Trong lòng Diệp Ánh Du hiểu rõ chỉ sợ chuyện gửi nhầm tài liệu đã được truyền khắp công ty rồi.
Cô nhanh chóng lấy hai phân đồ ăn cho hai người, cô bưng hộp cơm muốn lắng lặng rời đi thì bên tai lại văng vắng vài lời lạnh lùng.
“Cô nhìn kìa, chính là cô ta, dựa vào tổng giám đốc để lên chức…”
“Dáng dấp cũng chả có gì đặc biệt, sao có thể làm cho tổng giám đốc xem trọng chứ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!