CHƯƠNG 115: GẶP MẸ VỢ (2)
“Khó khăn gì?” Diệp Lăng Thiên cau mày hỏi.
“Ba mẹ tôi sắp đến rồi.” Hứa Hiểu Tinh nói.
“Ba mẹ cô đến là chuyện tốt, sao lại có khó khăn?” Diệp Lăng Thiên kỳ quái hỏi.
“Đúng vậy, ba mẹ tôi đến là chuyện tốt, nhưng vấn đề là họ không đến gặp tôi.” Hứa Hiểu Tinh lo lắng nói.
“Vậy họ đến đây làm gì?”
“Họ đến để gặp bạn trai tôi.” Hứa Hiểu Tinh nhìn Diệp Lăng Thiên có chút đỏ mặt mà nói.
“Hả? Cô có bạn trai rồi à?” Diệp Lăng Thiên cười hỏi.
“Không phải là anh sao?” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp nhìn Diệp Lăng Thiên nói.
Diệp Lăng Thiên sững sờ, sau đó có chút tức giận mà nói: “Hiểu Tinh, đây không phải là một trò đùa, cô có thể nói dối đồng nghiệp và bạn bè của cô, cái đó không hại gì đến đại thể, nhưng nếu như cô gạt ba mẹ cô thì tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý, hơn nữa, tại sao cô lại phải làm như vậy?”
“Tôi cũng không muốn mà, nhưng tôi hết cách rồi a. Ba mẹ tôi trước đây làm việc ở thành phố A, sau đó cả hai cùng đến Y Thành. Tôi từ nhỏ lớn lên ở đây, tôi có rất nhiều bạn bè ở đây, hơn nữa đi Y Thành rồi thì lại không có quen biết ai, lại phải bắt đầu lại từ đầu, cho nên lúc đó tôi không có theo bọn họ đi Y Thành, mà tự mình đăng ký vào Đại học Đông Hải, tiếp tục ở lại thành phố A này.
Sau này khi tốt nghiệp, bọn họ có kêu tôi đến làm việc ở Y Thành, tôi vẫn chọn ở lại trường để dạy học. Bây giờ tuổi tôi càng lúc càng lớn rồi, bất tri bất giác đã trở thành một lão cô nương rồi, ba tôi mẹ tôi chỉ có một đứa con gái là tôi, bọn họ tuổi tác đã lớn, đầu tiên là hy vọng tôi có thể ở bên cạnh bọn họ, thứ hai là không yên tâm tôi một mình ở bên này, thứ ba là cũng hy vọng tôi có thể đến Y Thành làm việc, bởi vì bên đó bọn họ có rất nhiều động nghiệp và mạng lưới quan hệ, có thể giới thiệu cho tôi một số đối tượng. Cho nên kể từ năm ngoái bọn họ đã thúc giục tôi đến Y Thành làm việc, bọn họ cũng tìm mối quan hệ giúp tôi sắp xếp công việc xong rồi, cũng là đến dạy ở một trường Đại học. Nhưng tôi không muốn đi, tôi sống ở thành phố A bao nhiêu năm nay rồi? Kể từ khi tôi hiểu chuyện thì đã luôn sống ở đây, bạn bè bạn học, đồng nghiệp và cả học sinh, những thứ này tôi đều không nỡ từ bỏ.
Ngoài ra, tôi cũng không thể bỏ thành phố này được, chủ yếu nhất là tôi không phải là một người thích hoàn cảnh xa lạ, một hoàn cảnh xa lạ sẽ khiến tôi cảm thấy ngạt thở, tôi cũng là người thích tự do, không muốn cuộc sống ở bên cạnh ba mẹ chịu sự gò bó, cho nên kể từ năm ngoái, tôi đã nói dối với họ rằng tôi đã có bạn trai ở đây, tôi muốn ở bên bạn trai, không thể đến Y Thành được, bởi vì tôi có bạn trai nên bọn họ mới không có ép tôi, nhưng mà mỗi lần mẹ tôi hỏi tôi về chuyện có liên quan đến bạn trai của tôi, tôi đều nói là chưa đến lúc, đến lúc thì tôi sẽ nói với mẹ. Lúc nào cũng dùng câu này để qua loa, mới bắt đầu mẹ tôi còn tin, nhưng đến một thời gian trước thì mẹ tôi hoàn toàn không tin nữa, nói tôi là đang gạt bà ấy.
Lần này thì hay rồi, hai người trực tiếp trước khi lên máy bay mới gọi điện thoại cho tôi, sau đó trực tiếp kêu tôi và bạn trai tôi đến sân bay đón, còn nói, nếu như lần này không để bà ấy nhìn thấy bạn trai của tôi, tôi sẽ lập tức theo bọn họ về Y Thành. Nhưng tôi không muốn về Y Thành, cho nên tôi chỉ có thể kéo anh qua đây tiếp tục giả làm bạn trai của tôi thôi. Diệp Lăng Thiên, anh đại phát từ bi đi, nhất định phải giúp tôi đó, anh nghĩ đi, nếu như tôi đi rồi, Vũ Hân làm sao đâu? Cậu ấy còn chưa hoàn toàn đi ra khỏi cái bóng của thất tình a, cậu ấy cần tôi ở bên cạnh cậu ấy, khai sáng cho cậu ấy, đúng không?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!