CHƯƠNG 168: ANH ẤY LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI (2)
Diệp Lăng Thiên hơi tức giận, nhưng anh cũng không muốn chọc giận hai cô gái, chỉ thờ ơ nói: “Có lẽ là hai người nhìn lầm rồi.”
“Không thể nào, trong điện thoại của tôi vẫn còn ảnh của anh.” Cô gái cũng là một người cá tính, lập tức lấy điện thoại ra tìm ảnh trong danh mục đã lưu.
“Đừng tìm nữa, anh ấy là bạn trai của tôi.” Đương lúc này thì phía sau truyền ra một giọng nói, Diệp Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn, thấy Hứa Hiểu Tinh đang xách túi đi tới, sau đó cười nói với hai cô gái: “Sao vậy? Cô giáo thì không thể có bạn trai, cũng không thể yêu đương sao?”
“Không có, cô Hứa, chúng em chỉ tò mò muốn đến xem bạn trai của cô trông như thế nào thôi.” Hai cô gái xấu hổ nói.
“Giờ cũng nhìn thấy rồi, thế nào? Cần tỉ mỉ xem kĩ nữa không?” Hứa Hiểu Tinh bình thản nói, tuy rằng đang cười, nhưng hai cô gái kia cũng cảm giác được Hứa Hiểu Tinh đang tức giận. Nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
“Sao không nói nữa? Các em là sinh viên, đã trưởng thành rồi thì nên hiểu một số nguyên tắc đối nhân xử thế. Nhiệm vụ chính của các em đó là học tập chứ không phải buôn chuyện. Tất nhiên, các em quan tâm đến giáo viên và cuộc sống riêng tư của tôi, tôi rất cảm ơn các em, nhưng các em quan tâm là chuyện của các em, nhưng xin đừng để sự quan tâm của các em ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác, tôi hơi tức giận vì sự quan tâm này.”
“Các em không phải là muốn tìm hiểu xem rốt cuộc anh ấy có phải là bạn trai của tôi không chứ gì? Bây giờ tôi nói cho các em biết, anh ấy chính là bạn trai của tôi, vài tháng trước, người lái chiếc BMW đến tặng hoa cho tôi chính là anh ấy. Nếu các em đến đây chỉ để ăn đồ nướng, hoặc để ủng hộ tôi, tôi cũng nhiệt liệt chào đón, nhưng nếu như các em đến với tâm lý thích xem náo nhiệt hay tò mò muốn xem chuyện đời tư của người khác thì chúng tôi không hoan nghênh.” Hứa Hiểu Tinh lạnh lùng nói với hai cô gái.
“Xin lỗi, cô Hứa. em…” Hai cô gái bị lời nói của Hứa Hiểu Tinh làm cho đỏ mặt.
“Không cần nói xin lỗi, tôi không trách các em, tôi chỉ đang nói cho các em nguyên tắc đối nhân xử thế, hiểu không? Bây giờ các em là sinh viên, hai năm nữa sẽ tốt nghiệp rồi các em sẽ dấn thân vào xã hội, khi học đại học các em không chỉ học những kiến thức trong sách vở mà quan trọng hơn hết là dạy cho các em được cách ứng xử với người khác. Dù sau này làm việc hay sinh sống ở đâu thì điều đầu tiên chúng ta phải làm là tôn trọng người khác, chỉ có tôn trọng người khác thì người khác mới tôn trọng chúng ta. Nhưng những hành vi vừa rồi của hai em là không tôn trọng người khác, biết không? Hãy tự mình kiểm điểm đi. Đây là món nướng của hai em phải không? Sắp xong rồi, Diệp Sương, bỏ vào túi cho hai em đó đi.” Hứa Hiểu Tinh vỗ vỗ vai hai cô gái nói nhỏ, sau đó xách túi đi vào trong cửa hàng, đặt túi lên trên đầu tủ lạnh.
“Bao nhiêu tiền?”
“63 nghìn.” Diệp Sương nói, hai cô gái đưa tiền rồi ảo não rời đi.
“Chị dâu, chị thật bá đạo, thật khí thế, không hổ là chị dâu của em.” Diệp Sương vừa cười nói vừa kéo cánh tay của Hứa Hiểu Tinh.
“Phải không? Sao chị lại không biết chị rất bá đạo nhỉ.” Hứa Hiểu Tinh cũng cười.
“Cô không nên nói những lời vừa rồi, điều này sẽ khiến bọn họ hiểu lầm, cô nên biết, vì chuyện của tôi mà cô đã rất nổi tiếng trong trường rồi.” Diệp Lăng Thiên châm thuốc, ngồi ở trước quầy thịt nướng chậm rãi nói.
“Tôi vốn dĩ đã rất nổi tiếng rồi, anh nghĩ rằng danh hiệu nữ giáo viên xinh đẹp đầu tiên của trường là dễ làm à? Từ khi tôi ở lại và giảng dạy tại trường, đủ loại tin tức về tôi chưa bao giờ là ngừng lại. Việc đầu tiên mà các sinh viên khóa trên đi đón tân sinh viên phải làm đó là nói cho các tân sinh viên biết nữ giáo viên xinh đẹp đầu tiên của trường chúng tôi là ai và trông như thế nào. Chỉ cần tôi đi cùng với một đồng nghiệp nam giờ tan làm là trên đường sẽ có rất nhiều sinh viên lấy điện thoại ra chụp ảnh lại, ngày hôm sau, trên các diễn đàn và mạng nội bộ của trường cùng với trên Facebook sẽ lập tức có ảnh đó, và còn có vô số suy đoán khác nhau. Tôi cũng đã quen rồi, trước đây tôi cũng có giải thích, nhưng sau đó phát hiện rằng càng giải thích càng không rõ ràng. Cách tốt nhất là dứt khoát thừa nhận, làm cho bọn họ chết tâm, bọn họ cảm thấy không còn gì vui vẻ nữa thì sẽ mất hứng, qua hai ngày mọi chuyện cũng yên lặng trở lại, không còn ai nhớ đến chuyện này nữa. Nhưng bởi vì chuyện này mà quấy rầy hai người, tôi cũng rất ngại.”
Hứa Hiểu Tinh nói chuyện khá hờ hững, có vẻ như cô đã thực sự quen rồi, nhưng cuối cùng lại nhìn thấy bộ dạng của Diệp Lăng Thiên rất khó chịu thì cô mới thấy buồn bã.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!