CHƯƠNG 267: BẮT ĐẦU MỚI (2)
Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong, tất cả mọi người đều trầm mặc, không có một ai nói chuyện.
Diệp Lăng Thiên lần nữa nhìn tất cả mọi người, đứng dậy, nói: “Chuyện hôm nay tôi muốn nói chỉ có nhiêu đó, mọi người sau khi trở về suy nghĩ xem, Chu Ngọc Lâm, cậu ở lại, những người khác mọi người tiếp tục đi làm việc.”
Tất cả mọi người sau khi nghe lời này của Diệp Lăng Thiên đều rời khỏi, chỉ có Chu Ngọc Lâm tiếp tục ngồi đối diện với Diệp Lăng Thiên.
“Cậu định đi không?” Diệp Lăng Thiên trực tiếp hỏi.
“Em chắc chắn không đi, em nợ tiền của anh mới chỉ trả được một ít, ngoài ra, anh đã giúp em, bây giờ khi anh khó khăn nhất em không có thể đi được chứ? Hơn nữa em đi rồi em cũng không tìm được công việc tốt hơn ở đây, em nghĩ, không những em sẽ không đi, mọi người đều sẽ không đi.” Chu Ngọc Lâm gật đầu nói.
“Mọi người đi hay ở đó là tự do của chính bọn họ, tôi tuyệt đối sẽ không cưỡng ép mọi người. Nếu cậu đã không đi, vậy thì từ hôm nay trở đi, chuyện ở quán này cậu để xuống, cậu theo tôi đi sắp xếp quán mới, ngoài ra dẫn theo Vương Lực, ba chúng ta sang bên quán mới.
Diệp Lăng Thiên vỗ vỗ vai của Chu Ngọc lâm, sau đó gọi Vương Lực ra, nói: “Vốn dĩ muốn sắp xếp cậu vào nhà bếp, nhưng nghĩ lại, cậu cũng không quá thích hợp với công việc bếp núc, cậu về sau đi theo tôi giúp tôi làm một số việc, chủ yêu là học nhiều nhìn nhiều. Ngọc Lâm, đi, chúng ta sang bên quán mới xem thử.”
Diệp Lăng Thiên lại sắp xếp chuyện của quán một lát, sau đó trực tiếp dẫn Vương Lực và Chu Ngọc Lâm bắt taxi, trực tiếp đến quảng trường thương nghiệp Xuân Thiên.
Quảng trường thương nghiệp Xuân Thiên mặc kệ là lúc nào trên cơ bản đều là nơi tấp lấp người qua lại, sau khi ký hợp đồng, Diệp Lăng Thiên đã lấy chìa khóa, mở cửa đi vào trong, Diệp Lăng Thiên kêu Chu Ngọc Lâm và Vương Lục đi xung quanh xem, bản thân ngồi ở trước quầy. Như đã nói trước đó, nơi này trước đây là một nhà hàng buffet tự phục vụ theo phong cách phương tây, trang trí cũng rất cao cấp, cho nên quầy lễ tân này làm cũng khá lớn khá xịn sò, do nợ tiền nên trực tiếp bị công ty bách hóa Xuân Thiên cưỡng chế thu hồi, tất cả đồ đạc trong quán cơ bản đều ở đây, điều này cũng lý do tại sao Diệp Lăng Thiên phải trả một khoản phí chuyển nhượng lớn như vậy. Ngồi trên ghế ở tiền sảnh, Diệp Lăng Thiên hút thuốc, từ từ lập cuốn sổ ghi chép của mình ra xem.
Không lâu sau, Chu Ngọc Lam đi ra, chuyển chiếc ghế ngồi đối diện Diệp Lăng Thiên, Vương Lực vốn dĩ không hiểu, nhưng cậu ta là người rất thông minh, đây cũng là nguyên nhân Diệp Lăng Thiên không để cậu ta vào nhà bếp làm việc mà muốn bồi dưỡng cậu ta làm quản lý, bởi vì, trong những người này, Diệp Lăng Thiên cảm thấy Vương Lực là người thông minh nhất, Vương Lực luôn đi theo sau Chu Ngọc Lâm, cũng không có nói nhiều.
“Cậu xem rồi, cảm thấy như thế nào?” Diệp Lăng Thiên hỏi Chu Ngọc Lâm.
“Cái này em nói không rõ được, đối với chuyện kinh doanh em không hiểu, em chỉ biết làm việc nặng nhọc. Có điều em cảm thấy nơi này rộng rãi, trang trí cũng rất đẹp, cộng thêm nơi này lượng người ra vào lớn như vậy, em nghĩ, chỉ cần mở ra chắc chắn kinh doanh không tệ. Cần không ít tiền nhỉ?” Chu Ngọc Lâm là người có tính cách thẳng thắn, có gì nói nấy
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!