CHƯƠNG 286: HỨA HIỂU TINH RỜI ĐI (2)
Diệp Lăng Thiên vốn muốn đến thị trường nhân lực thông báo tuyển dụng luôn, nhưng thị trường nhân lực không phải lúc nào cũng tổ chức hội tuyển dụng, hơn nữa phải trải qua rất nhiều trình tự, khá phiền phức. Anh nghĩ đãi ngộ của tiệm mình cao hơn tiệm khác rất nhiều, muốn thông báo tuyển dụng mấy chục người cũng không phải vấn đề lớn gì.
Khác với thông báo tuyển dụng viết mơ hồ trên tin tức rồi nói lương thương lượng, Diệp Lăng Thiên đều viết giai đoạn thực tập của từng vị trí lương bao nhiêu một tháng, sau khi lên chính thức được bao nhiêu một tháng, bao ăn bao ở và sắp xếp ca làm cùng với tiền thưởng được phát rất chi tiết trên bảng tin, anh sẽ không chơi trò lừa bịp, anh là một người thành thật, hơn nữa thái độ làm người của anh là thế, thà rằng mình kiếm ít một chút cũng không không khiến người làm việc cho mình có hại.
Trong cả thành phố A, chắc chỉ có mỗi một tiệm tuyển dụng rõ ràng thế này thôi. Một hai ngày đầu, mỗi ngày chỉ có mấy người đến hỏi, đa số những người này đều từ bên ngoài đến Đông Hải làm việc, rất nhiều người đều muốn có công việc, nhìn thấy đãi ngộ và tiền lương của nơi này bèn thử vào hỏi một câu, tới vài ngày sau, một truyền mười mười truyền trăm, mỗi ngày có rất nhiều người tới đây ứng tuyển, lúc đông nhất còn xếp hàng nữa.
Diệp Lăng Thiên cũng không phải ai cũng tuyển, anh có nguyên tắc của mình, quy tắc đại khái là ưu tiên người nông thôn, ưu tiên người trẻ tuổi, ưu tiên người thành thật. Chẳng mấy chốc đã tuyển đủ nhân viên phục vụ, nhưng đa số người ứng tuyển đều là nữa, đa số chỉ là nhân viên phục vụ, đàn ông không nhiều lắm, cuối cùng đầu bếp còn có mấy chỗ chưa tuyển được, khiến Diệp Lăng Thiên bất ngờ là có mấy người phụ nữ ứng tuyển làm đầu bếp, bọn họ nói ở nhà ngày nào bọn họ cũng nấu cơm, tay nghề cũng tạm được.
Cuối cùng Diệp Lăng Thiên ngẫm nghĩ thấy cũng được, ai quy định đầu bếp phải là đàn ông chứ, cuối cùng tuyển mấy người phụ nữ thành thật trong đó làm đầu bếp.
Sau một tuần tuyển dụng cũng đã đủ nhân viên, cộng thêm nhân viên trong tiệm cũ, tất cả nhân viên cộng lại đã là tám mươi bốn người, đó là một đội ngũ rất khổng lồ. Nhưng Diệp Lăng Thiên vẫn kiên trì với suy nghĩ phục vụ đi đầu, tuyệt đối không thể để khách hàng có cảm giác không có ai phục vụ.
Khi việc tuyển dụng bên này đã kết thúc, hợp đồng bên tiệm cũ cũng đến hạn.
Trong nửa tháng cuối cùng khi kinh doanh ở tiệm cũ, Diệp Lăng Thiên treo một biển hiệu ở bên ngoài nói tiệm sắp chuyển chỗ, ghi rõ vị trí tiệm mới và thời gian mở tiệm mới. Sau đó phát tờ rơi cho mỗi một vị khách vào tiệm ăn, một mặt tờ rơi là nói rõ lý do chuyển chỗ, một mặt khác là tuyên truyền cho tiệm mới, như vậy có thể hấp dẫn khách hàng của tiệm cũ đến tiệm mới một cách triệt để nhất.
Hôm ba mươi, cũng chính là ngày cuối cùng của tháng, buổi chiều Diệp Lăng Thiên cố ý đến ngân hàng lấy tiền, sau đó về tiệm. Hôm nay tất cả nhân viên đều có mặt, Diệp Lăng Thiên bảo tất cả nhân viên dù là ca sáng hay ca chiều đều ở trong tiệm tăng ca.
Mãi đến mười giờ tối, Diệp Lăng Thiên bắt đầu bảo nhân viên phục vụ giảng giải cho khách hàng mới vào tiệm, nói ngày mai tiệm phải chuyển chỗ, đến mười một giờ, tiệm đóng cửa.
Mười mấy nhân viên đều ngồi trong tiệm, Diệp Lăng Thiên xách túi so bảng lương rồi nói: “Hôm nay là ngày cuối cùng tiệm chúng ta kinh doanh, vốn theo quy tắc là ngày một hàng tháng phát lương, nhưng tình huống tháng này đặc biệt, tôi sẽ trả lương cho mọi người sớm một ngày. Tháng này mọi người rất vất vả, tình hình kinh doanh trong tiệm cũng rất tốt, cho nên tháng này tôi sẽ cho mọi người thêm một triệu rưỡi tiền thưởng theo nguyên tắc chia hoa hồng, cảm ơn mọi người tháng này đã làm việc vất vả, hy vọng ngày mai sau khi mọi người đến tiệm mới có thể không ngừng cố gắng.”
Diệp Lăng Thiên nói xong, tất cả mọi người đều cười hiểu ý, vỗ tay nhiệt liệt, tình hình thế này cũng chỉ ở trong tiệm của Diệp Lăng Thiên mới có thể nhìn thấy thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!