Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 427: SINH NHẬT (MƯỜI)

“Hai người sống cùng nhau à?” Lý Yến kinh ngạc hỏi.

Lúc này cửa thang máy mở ra, Lý Vũ Hân bước vào thang máy trước, Lý Yến cũng đi vào theo.

“Đội trưởng Lý cũng thích Lăng Thiên, đúng không?” Lý Vũ Hân chậm rãi hỏi.

“Cô đang đùa gì vậy? Cô tưởng ai cũng giống cô sao? Tôi và anh ấy là bạn.” Lý Yến lại giống như cho rằng Lý Vũ Hân đang nói mớ giữa ban ngày vậy.

“Không phải sao? Vậy sao đội trưởng Lý có ý thù địch với tôi như vậy? Tôi nhớ tôi và đội trưởng Lý dường như mới gặp lần thứ hai đi. Gặp mặt lần thứ ba cũng không tính là quá nhiều. Nếu đội trưởng Lý không thích anh ấy, sao phải có thành kiến với tôi lớn như vậy?” Lý Vũ Hân hỏi ngược lại.

Lý Yến nghẹn lời trước câu hỏi của Lý Vũ Hân, sau đó mới nói: “Tôi không thù địch, cũng không có thành kiến gì với cô. Tính cách tôi là như vậy, trong lòng nghĩ gì lại nói đó, sẽ không vòng vo.”

“Đội trưởng Lý đúng là ngay thẳng. Bây giờ người lòng dạ ngay thẳng như đội trưởng Lý rất hiếm thấy đấy. Nhưng như vậy cũng chứng tỏ trong lòng đội trưởng Lý lại có ý thù địch với tôi, đúng không?” Lý Vũ Hân mỉm cười và lại nói tiếp: “Thật ra đội trưởng Lý, cô và tôi đều là phụ nữ, có một số việc trong lòng cô hiểu, tôi cũng có thể nhìn ra. Có lẽ… có lẽ bản thân cô cũng không phát hiện ra chuyện cô thích anh ấy.”

Lý Yến im lặng rất lâu, cuối cùng mới nhìn Lý Vũ Hân nói: “Đúng, tôi thừa nhận mình thích anh ấy. Khi tôi thích anh ấy, anh ấy còn chưa đến với cô, tôi cũng không biết anh ấy đã đến với cô. Hơn nữa, cho dù cô và anh ấy đến với nhau hay ở cùng nhau thì thế nào? Tôi chỉ thích anh ấy, cũng chỉ thích anh ấy mà thôi. Thích ai là chuyện riêng của tôi, chẳng lẽ còn cần cô tới quản chuyện này sao?”

“Đội trưởng Lý vẫn có sự thù địch rất lớn đối với tôi. Thật ra đội trưởng Lý, hôm nay tôi nói những lời này với cô thật sự không có ý gì khác đâu. Tôi cũng không hề có thù hằn gì với cô. Cô là bạn của anh ấy, vậy cũng là bạn của tôi. Anh ấy đã từng nói với tôi, con người cô rất tốt, đã từng giúp anh ấy rất nhiều chuyện. Tôi cũng rất biết ơn đội trưởng Lý cô. Thật ra cô thích anh ấy chẳng liên quan gì tới tôi cả. Lại giống như tôi thích anh ấy cũng chẳng có quan hệ gì với đội trưởng Lý cô hết. Yêu hay thích đều phải từ hai phía. Lại giống như trên mạng từng có câu, anh không thích tôi là quyền của anh, tôi thích anh là quyền của tôi, đúng không? Chúng ta đều thích cùng một người đàn ông, khác biệt duy nhất là tôi và anh ấy đã có kết quả mà thôi. Bất kể cô thích anh ấy hay tôi thích anh ấy đều vậy, bản thân điều này chẳng có gì mâu thuẫn, cuối cùng vẫn phải xem anh ấy thích ai. Cho nên đội trưởng Lý, hai chúng ta thật sự không cần thiết phải trở thành kẻ thù vì một người đàn ông và một lý do quá nực cười như vậy. Chúng ta nên trở thành bạn bè. Nếu giữa cô và tôi có sự thù địch, anh ấy cũng sẽ rất khó xử. Cô biết tính anh ấy mà. Anh ấy là một người rất coi trọng tình cảm, với tình yêu là vậy, với tình bạn cũng thế.” Lý Vũ Hân chậm rãi bước theo Lý Yến ra khỏi thang máy, vừa đi vừa nói.

Lý Yến vẫn không nói gì. Mãi đến khi tới bên xe của mình, cô ta mới nói với Lý Vũ Hân: “Thật ra tôi không có nhằm vào cô, chỉ là trong lòng tôi không thoải mái thôi. Tôi cũng không biết mình có thích anh ấy không. Sau khi cô nói, tôi cảm thấy có lẽ mình thật sự có một chút. Trong những người tôi đã gặp, anh ấy là người đàn ông duy nhất khiến tôi cam tâm tình nguyện bội phục, kính trọng, ngưỡng mộ, duy nhất chỉ một người. Bất kể tôi thích cũng được, không thích cũng được, tôi đều không có ý định làm phiền cuộc sống của các cô. Tôi thật lòng chúc phúc cho hai người. Lời tôi nói với cô hôm nay, cô không được nói lại với anh ấy. Lại giống như cô đã nói, thích anh ấy là tự do của tôi, cũng là quyền của tôi, nhưng… tôi không hy vọng anh ấy biết.”

Lý Vũ Hân mỉm cười, sau đó nói: “Được.”

“Cô là một người phụ nữ rất thông minh. Tìm được người phụ nữ như cô là phúc của anh ấy. Cô có thể có anh ấy cũng là phúc của cô. Cô thích hợp với anh ấy hơn tôi. Được rồi, tôi đi đây.” Sau khi Lý Yến ngồi lên xe, khởi động xe rồi nói với Lý Vũ Hân.

“Cảm ơn, uống rượu rồi, nhớ lái xe chậm một chút.” Lý Vũ Hân nói.

“Được rồi.” Lý Yến không nói gì nữa, lái xe rời khỏi đó.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận