Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 460: ANH LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM(3)

“Hả? Độc Lang, anh trở nên keo kiệt thế này từ khi nào vậy? Chỉ một chén trà thôi mà, không đến mức đó chứ.” Bọ Cạp cười nói.

“Anh ấy không đùa đâu, đúng là hết tiền thật, cô không thấy hai người chúng tôi chỉ uống một chén trà đây à?” Lý Vũ Hân từ tốn giải thích.

Bọ Cạp cau mày nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó gọi phục vụ tới rồi nói: “Cho thêm hai chén trà, không cần trả tiền thừa, cho cô đấy.”

“Anh trở nên suy sụp thế này từ bao giờ vậy? Công ty hai người thật sự sắp đóng cửa à?” Bọ Cạp quan tâm hỏi.

“Bọ Cạp.” Diệp Lăng Thiên bỗng ngẩng đầu nhìn Bọ Cạp rồi lạnh lùng quát.

Bọ Cạp thấy bộ dạng nghiêm túc của Diệp Lăng Thiên thì hơi sợ hãi, ngồi thẳng người rụt rè thưa: “Sir .”

“Ra đây với tôi, tôi có lời muốn nói với cô, Vũ Hân, em ngồi đây một lát nhé.” Diệp Lăng Thiên nói xong bước ra ngoài.

“Ở đây nhiều người không có chỗ nói chuyện, anh theo tôi vào trong đi.” Bọ Cạp biết Diệp Lăng Thiên có điều muốn hỏi mình, cô ta đưa anh vào trong sân bay, sau khi rẽ vài lần thì đến một căn phòng, mấy người đang ngồi trong phòng rất ngạc nhiên khi thấy Bọ Cạp và Diệp Lăng Thiên.

“Mọi người ra ngoài đi, không ai được phép vào.” Bọ Cạp nói thẳng rồi bước vào.

Diệp Lăng Thiên cũng vào theo, tìm một vị trí trước bàn làm việc rồi ngồi xuống, Bọ Cạp đóng cửa lại.

Sau khi đóng cửa, Bọ Cạp lấy gạt tàn thuốc ở bàn bên cạnh đặt bên Diệp Lăng Thiên rồi đứng trước mặt anh.

“Đây là đâu?” Diệp Lăng Thiên hỏi.

“Đây là địa điểm bàn công việc của chúng tôi, ở sân bay có một đội nhỏ của chúng tôi. Anh biết đấy, đề phòng tình huống đột xuất tôi phải giám sát một số người. Họ không phải lãnh đạo trực tiếp của tôi nhưng họ biết tôi, nói chuyện ở đây rất an toàn, người ngoài không nghe được.” Bọ Cạp giải thích.

“Cô muốn giám sát tôi hay là cấp trên muốn giám sát tôi?” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng hỏi Bọ Cạp.

“Chúng tôi không giám sát.”

“Bọ Cạp, bây giờ cô bắt đầu nói dối trước mặt tôi rồi phải không?” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng nhìn Bọ Cạp.

Bọ Cạp cúi đầu rồi nói: “Độc Lang, anh nghe tôi giải thích. Chúng tôi thật sự không giám sát anh, tôi nói rồi, với sự nhạy bén của anh, nếu chúng tôi thật sự giám sát anh, theo dõi anh sao anh có thể không phát hiện?”

“Vậy tại sao cô biết tôi thành lập công ty và công ty đang gặp khó khăn, sao biết tôi đang ở sân bay?” Diệp Lăng Thiên châm thuốc rồi chậm rãi hỏi.

“Tôi thừa nhận đúng là chúng tôi có chú ý đến hành động của anh, nhưng chúng tôi không giám sát anh hay theo dõi anh. Anh nên hiểu rằng bộ phận chúng tôi là phục vụ an ninh quốc gia, nếu anh ở trong bộ đội thì mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng bây giờ anh đã bước vào xã hội, chúng tôi phải có những hiểu biết cơ bản nhất về những việc làm của các anh, nếu không lỡ các anh thật sự muốn làm gì, chúng tôi không thể ngăn chặn được, như vậy sẽ rất thảm khốc. Thế nhưng chúng tôi không làm gì vượt quá giới hạn, chỉ là tin tức cá nhân của các anh sẽ có trong danh sách của chúng tôi, cũng có nghĩa chỉ cần là thông tin gì cần đến chứng minh nhân dân và thông tin cá nhân của anh thì bên chúng tôi sẽ biết đầu tiên, ví dụ như văn phòng của anh, anh đi máy bay nào hoặc nếu anh muốn làm thủ tục ra nước ngoài… Chúng tôi chỉ cần biết hành động của anh chứ không theo dõi hay giám sát anh, tôi còn không hiểu tính anh sao? Cho dù thật sự sai tôi đi giám sát anh, theo dõi anh, tôi cũng không có lá gan đó, tôi biết nếu anh biết mình bị theo dõi thì chắc chắn sẽ giết tôi. Độc Lang, tôi thật sự không giám sát anh, hãy tin tôi.” Bọ Cạp sốt sắng giải thích.

“Anh vừa đến thành phố Y là tôi đã biết rồi, thời gian này tôi không có nhiệm vụ gì nên vẫn ở lại thành phố Y. Tôi rất nhớ anh, muốn gặp anh nên đang định đi tìm anh, nhưng vì chúng tôi không giám sát anh nên muốn biết được hành tung của anh cũng phải mất một thời gian, cuối cùng tôi vẫn từ bỏ. Tình cờ là hôm nay lại nhận được thông tin vé máy bay của anh cho nên tôi mới vội vã chạy tới. Độc Lang, tôi chỉ muốn gặp anh một lần thôi. Tại sao bây giờ anh lại có ý thù địch với tôi như vậy, lẽ nào tôi còn có thể gây bất lợi cho anh sao?” Bọ Cạp có phần đau lòng.

“Xin lỗi đã hiểu lầm cô.” Diệp Lăng Thiên nhìn Bọ Cạp, rất lâu sau mới nói.

“Không sao, nếu là người khác thì tôi sẽ giết anh ta nhưng là anh nên tôi chỉ có thể nói ‘không sao’.” Bọ Cạp bỗng mỉm cười rồi hỏi: “Anh với cô ấy đến thành phố Y hả? Đi du lịch à?”

“Không phải, vì việc của công ty.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu.

“Tôi biết chuyện của công ty anh, có cần tôi giúp không? Tôi có thể giúp anh tìm ra kẻ đã hại anh, điều này không quá khó với chúng tôi.” Hiển nhiên Bọ Cạp đã biết toàn bộ sự việc.

Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói: “Không cần đâu, bây giờ tôi chỉ là một người bình thường, chỉ muốn giải quyết vấn đề một cách bình thường, với lại bây giờ vấn đề đã được giải quyết rồi.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận