CHƯƠNG 469: KẾT HÔN ĐI (3)
Diệp Lăng Thiên nhìn mẹ của Lý Yến, lại nhìn Lý Đông Sinh, cuối cùng muốn nói lại thôi mà khẽ gật đầu. Anh thật sự không ngờ mẹ của Lý Yến gọi mình đến vậy mà vì chuyện như này, nếu như sớm biết là chuyện này thì anh thật sự sẽ tìm một lý do không đến, đâu cần ngượng ngập như bây giờ.
Mẹ của Lý Yến thật sự xem Diệp Lăng Thiên thành con rể mà đối đãi, không ngừng gắp đồ ăn cho Diệp Lăng Thiên, cũng thỉnh thoảng hỏi vài chuyện trong nhà Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên không quá hiểu ý của Lý Đông Sinh, chỉ có thể thành thật trả lời, Lý Yến ở một bên cũng khẩn trương không thôi, nhưng lại không thể nói gì, chỉ có thể khẩn trương, cũng ngại đến đỏ mặt rồi.
Sau khi ăn cơm xong Diệp Lăng Thiên liền nói còn có việc, lập tức rời khỏi nhà của Lý Yến, bầu không khí quỷ dị này khiến anh rất khó chịu.
Nhân lúc mẹ của Lý Yến đang thu dọn bát đũa khi ăn xong, Lý Đông Sinh trực tiếp gọi Lý Yến vào trong phòng của mình, hỏi thẳng: “Con và Diệp Lăng Thiên hai đứa rốt cuộc là như nào?”
“Phải đó, cái gì mà rốt cuộc là như nào?”
“Còn cái gì mà rốt cuộc là như nào? Mẹ con nói bảo hai đứa các con kết hôn, ba thấy hai đứa phản ứng khá lớn, cái này không quá bình thường, lẽ nào hai đứa các con trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn sao?” Lý Đông Sinh tò mò hỏi.
“Không phải, hai người đây không phải là ghép loạn uyên ương sao? Đâu có như ba mẹ nghĩ, tùy tiện kéo một người đàn ông đến thì bắt đầu sắp xếp con và anh ta kết hôn, ba mẹ cái này cũng quá tùy tiện rồi, con là con người, không phải là đồ vật, làm gì mà xem con như rác, để ở trong nhà nhìn thì khó chịu, ai nếu như đem con đi thì vui mừng không thôi.” Lý Yến không khách khí nói.
“Có kiểu nói chuyện như con vậy sao? Ba mẹ không phải đều là vì tốt cho con, bản thân con nhìn đi, hôm nay bao nhiêu tuổi rồi, 29 tuổi rồi còn không gả đi, con không chê mất mặt ba cũng sợ mất mặt. Ba cảm thấy lời mẹ con nói đúng, chuyện con kết hôn không thể tiếp tục đợi nữa, con bé điên điên giở giở như con không bắt con kết hôn con sẽ không biết thu nhiễm. Với cả, cái gì gọi là tùy tiện? Con không phải là cùng Diệp Lăng Thiên hai đứa đang yêu đương không phải sao? Sao hả? Như nào? Hai đứa các con yêu nhau trước giờ chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn sao? Vậy hai đứa là đang làm gì? Giở trò lưu manh à?”
“Ba nghe ai nói hai chúng con đang yêu nhau rồi thế?” Lý Yến càng thêm kinh ngạc.
“Cái gì gọi là ba nghe ai nói, ba chính mắt nhìn thấy, chuyện này cần nghe người khác sao? Tối hôm đó hai đứa ôm nhau hôn môi không chỉ ba nhìn thấy, cả đội cảnh sát sáu bảy mươi người điều tận mắt nhìn thấy. Sao hả? Hai đứa không phải là đang yêu nhau sao? Vậy hai đứa là đang làm gì?” Lý Đông Sinh bỗng tức giận.
“Lẽ nào… lẽ nào hôn môi rồi thì thể hiện hai chúng con đang yêu nhau sao?”
“Thứ khốn nạn!” Lý Đông Sinh trực tiếp một tay vỗ lên bàn, chỉ vào Lý Yến nói: “Đây là lời nên từ trong miệng của một cô gái nói ra sao? Một cô gái phải hiểu được sự tự tôn tự yêu bản thân, không yêu nhau con hôn môi, vậy ba hỏi con, con rốt cuộc là muốn làm gì? Thằng nhóc Diệp Lăng Thiên này cũng không phải là thứ gì tốt đẹp, không có chút lòng trách nhiệm nào, nhìn như này ba phải tìm nó hỏi cho rõ rồi.”
“Chuyện này không có liên quan đến anh ta!” Lý Yến lập tức trở nên khẩn trương rồi.
“Vậy có liên quan tới ai hả?”
“Được rồi, con nói thật cho ba.” Lý Yến cuối cùng hết cách, đành nói: “Lần trước là con chủ động hôn anh ta, lúc đó loại tình cảnh đó con cũng không biết bản thân con đang làm cái gì, khả năng là nhìn thấy anh ta không sao quá kích động quá vui mừng, cho nên… cho nên… đã… con với anh ta thật sự không có yêu nhau.”
“Còn quá kích động thì có thể tùy tiện ôm hôn một người đàn ông sao? Lý Yến, ba và mẹ con từ nhỏ đã dạy con như nào, con gái của Lý Đông Sinh ba từ khi nào trở nên tùy tiện như thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!