Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 499: CHÍN PHẦN CHẾT, MỘT PHẦN SỐNG (2)

“Không sao, chỉ là đột nhiên nghĩ đến chuyện này nên muốn nói với em một tiếng mà thôi. Được rồi, không sao đâu, em đi học đi, anh cúp máy đây.” Diệp Lăng Thiên nói xong bèn cúp điện thoại.

Anh cầm điện thoại muốn gọi cho Lý Vũ Hân, nhưng cuối cùng vẫn không gọi đi. Sau đó, anh khởi động xe, lái về phía thị trấn. Khi đến thị trấn, anh tìm được một cửa hàng nhỏ, mua giấy, bút và hai bức thư rồi ngồi trong xe viết thư. Một bức anh viết cho Lý Vũ Hân, bức còn lại anh viết cho Diệp Sương. Sau khi viết xong, anh viết tên người nhận ở bên trên rồi đặt hai bức thư vào trong túi mình, sau đó để túi trong xe. Nếu lần này anh thật sự không thể trở về, thì tới lúc đó sẽ có người đến xử lý di vật và hai bức thư này sẽ được giao cho người nên đọc nó. Nếu anh may mắn không sao thì chuyện này không cần phải nói đến.

Diệp Lăng Thiên vô cùng quen thuộc với việc viết di thư này. Cả đời này anh đã viết ít nhất hơn một trăm bức di thư rồi. Khi còn trong bộ đội, mỗi lần trước khi thực hiện nhiệm vụ, anh đều sẽ viết một bức di thư. Sau khi viết xong anh sẽ giao lên trên. Nếu hi sinh, bức di thư này sẽ giao cho người thân vào một thời điểm thích hợp. Nhưng nếu bình an trở về, thì bức di thư sẽ được trao trả lại cho anh. Lần sau lại làm nhiệm vụ thì lại viết một bức di thư mới. Nên có thể nói, Diệp Lăng Thiên thật ra đã sớm là một cao thủ trong việc viết di thư.

Diệp Lăng Thiên lái xe đến con đường bên ngoài thôn rồi ngồi đợi. Nơi này là chỗ giao nhau giữa hai con đường của huyện và xã, xe cộ đi lại đông như mắc cửi, nên Diệp Lăng Thiên cũng không lo lắng sẽ bị ai phát hiện.

Cứ ngồi đó đợi, đợi khoảng hơn một tiếng, đến hơn năm giờ, anh mới nhìn thấy vài chiếc xe lái đến. Quả nhiên không có chiếc nào là xe cảnh sát, càng không có biển hiệu của cảnh sát.

Người xuống xe đầu tiên là đội trưởng Vương, còn người xuống chiếc xe phía sau lại là Lý Đông Sinh.

Diệp Lăng Thiên không lạ gì khi Lý Đông Sinh đến đây. Nếu ông ta không đến, anh mới thấy lạ.

Đội trưởng Vương xách một chiếc túi ni lông từ trong xe mình ra, giao cho Diệp Lăng Thiên, nói: “Ngài Diệp, đây là toàn bộ trang bị cậu cần, cậu xem còn cần gì nữa không? Trong xe vẫn còn mang theo một vài thứ.”

“Không cần những thứ khác, tôi chỉ cần như vậy thôi là được rồi.” Diệp Lăng Thiên cười, nói.

“Lên xe đi.” Lý Đông Sinh vẫn luôn trầm mặt, sau đó ông ta đi đến xe của Diệp Lăng Thiên và ngồi vào ghế lái phụ. Diệp Lăng Thiên liếc nhìn ông ta, rồi ngồi vào vị trí lái xe.

“Cậu nhất định phải đi sao?” Lý Đông Sinh hỏi.

“Nhất định phải đi, ngoài phương án này, thật sự không còn cách nào khác.” Diệp Lăng Thiên trả lời rất kiên định.

Lý Đông Sinh thở dài, nói: “Tôi rất mâu thuẫn, Lý Yến là con gái tôi, tôi thà chết chứ không để con bé xảy ra chuyện. Thế nhưng tôi cũng không muốn cậu phải mạo hiểm, nên tôi hoàn toàn không biết phải nói gì. Cũng có thể là do tôi quá ích kỷ, sau cùng, tôi vẫn bảo họ mang đồ đến cho cậu.”

“Cho dù chú không mang đồ đến, cháu cũng vẫn vào cứu Lý Yến. Cháu nghĩ chú đã quá hiểu tính cách của cháu rồi. Từ trước đến nay, cháu sẽ không bao giờ bỏ rơi bất kỳ người đồng đội nào của mình, và bạn bè cũng vậy.” Diệp Lăng Thiên thản nhiên nói.

“Khi nào thì bắt đầu hành động?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận