CHƯƠNG 643: PHÁT TRIỂN (8)
Diệp Lăng Thiên cũng không biết là mình ngồi trên ghế salon xem tivi rồi ngủ hồi lúc nào, chỉ biết lúc mình tỉnh dậy là bởi vì nghe thấy tiếng mở cửa, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Diệp Sương và Trần Tuấn Lương bước vào từ bên ngoài.
“Anh, anh còn chưa ngủ nữa hả? Em tưởng là anh ngủ rồi.” Diệp Sương nhìn thấy Diệp Lăng Thiên vẫn còn ngồi trên ghế sa lông thì hơi kinh ngạc, bình thường Diệp Lăng Thiên không có việc gì thì đều đi ngủ sớm.
Diệp Lăng Thiên nhìn đồng hồ, phát hiện bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, Diệp Lăng Thiên nhíu mày, có chút không vui mà nhìn Trần Tuấn Lương, hỏi: “Không phải là anh nói hai người về sớm một chút hả? Bây giờ đã hơn mười một giờ rồi, đi chơi về trễ như vậy?”
“Cái này không thể trách em được, em mời Diệp Sương với mấy bạn học của em ấy ăn lẩu, ăn lẩu xong rồi mà mấy cô nhóc với mấy thằng nhóc cứ muốn đi ra ngoài ca hát, kêu em mời karaoke.
Em cũng không thể ném mất mặt mũi của Diệp Sương được nên đành phải mời bọn họ đi karaoke, nếu không phải em hối thúc về nhà thì hiện tại còn chưa về đâu. Mấy cô cậu sinh viên đại học thời bây giờ biết ăn chơi ghê gớm, so với tuổi trẻ của chúng ta còn phóng khoáng hơn nhiều đó.” Trần Tuấn Lương đi đến ngồi xuống bên cạnh Diệp Lăng Thiên, đưa cho Diệp Lăng Thiên một điếu thuốc.
“Nói cứ như là mình già vậy đó, chẳng phải chỉ lớn hơn em có ba bốn tuổi thôi hả, đừng có giả vờ già ở đây. Được rồi, em đi tắm đây, trên người toàn là mùi rượu với mùi thuốc lá, khó chịu muốn chết.” Diệp Sương trợn mắt nhìn Trần Tuấn Lương, sau đó đi vào trong phòng ngủ của mình.
“Anh, không có việc gì thì em cũng đi đây, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi.” Trần Tuấn Lương đứng dậy nói với Diệp Lăng Thiên.
“Chờ một chút đã, có chuyện muốn nói với cậu.” Diệp Lăng Thiên gọi Trần Tuấn Lương lại, sau đó nhìn Diệp Sương, nhìn thấy Diệp Sương cầm quần áo đi vào trong phòng tắm rồi thì mới nói với Trần Tuấn Lương: “Ở bên phía Lưu Thượng Vinh có đáp lời chưa?”
“Không có, em đã nói với ông ta lời của anh rồi, kêu ông ta tự suy nghĩ kỹ càng, nhưng mà ông ta vẫn còn chưa trả lời cho em, có cần em phải dạy dỗ cái ông già này một chút không anh?” Trần Tuấn Lương nói.
“Không cần đâu, không cần phải để ý tới ông ta, ông ta có đồng ý hay không đó cũng là chuyện của ông ta, sau này như thế nào là do ông ta chọn, ông ta không đến tìm cậu thì cậu cũng không cần phải đi tìm ông ta. Tôi kêu cậu phái người theo dõi Văn Vũ, như thế nào rồi? Ngày hôm nay có điểm khác thường gì không?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Ngày hôm qua cái thằng nhóc này ở trong câu lạc bộ cả một đêm luôn, buổi sáng hôm nay mới đi ra ngoài, sau khi về nhà thì đi ngủ.”
“Làm gì trong câu lạc bộ?”
“Còn có thể làm gì, câu lạc bộ có thể làm cái gì được nữa? Không phải là uống rượu mua say à, sau đó đi chơi gái, chắc có lẽ là trong lòng của thằng nhóc này rất ngột ngạt cần phát tiết.
Theo như người của em nói thì uống rất nhiều rượu, hơn nữa một đêm còn kêu ba bốn người phụ nữ vào trong phòng giày vò cả một đêm, cái này cũng có thể hiểu được mà, người nào mà gặp loại chuyện này thì chắc chắn cũng phải phát tiết một chút, nếu không thì bùng nổ mất!
Hiện tại cái tên nhóc này có bộ dạng như là đồi phế, đâu có còn cái vẻ vênh vang tự đắc như hồi đó nữa đâu, giống như là một con chó hoang vậy đó.” Trần Tuấn Lương cười nói.
Diệp Lăng Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó lại nói: “Như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai cậu cho người quan sát cậu ta thật gắt gao, nếu như thằng nhóc này lại đến câu lạc bộ qua đêm, lại đi tìm phụ nữ vào phòng, cậu gọi điện thoại cho tôi, gửi địa chỉ với số phòng cho tôi.”
“Anh… chuẩn bị ra tay với cậu ta hả?” Trần Tuấn Lương nghiêm túc hỏi.
“Ra tay với cậu ta là chuyện tất nhiên rồi, cho đến bây giờ Diệp Lăng Thiên tôi cũng không phải là người lương thiện gì, mặc dù cũng không đến mức ăn miếng trả miếng, nhưng mà từ xưa đến nay tôi sẽ không nương tay với kẻ thù, cậu ta đã đối nghịch với tôi rất nhiều lần, quan trọng nhất chính là tâm tư của cậu ta ác độc lại dám tính toán kế hoạch ở trên người Diệp Sương, lần đó nếu như không phải tôi có chút thủ đoạn thì hiện tại Diệp Sương đã bị cậu ta làm hỏng rồi. Tôi đã nói từ lâu, nếu như muốn đối xử với Diệp Lăng Thiên tôi như thế nào tôi không có vấn đề, tôi cũng không đến mức phải đối nghịch với loại người này, nhưng mà đụng đến người bên cạnh tôi thì nhất quyết không được. Cậu cũng biết tính cách của tôi rồi đó, người nào mà giết anh em trong bộ đội chúng ta, chỉ cần từng giao thủ với tôi thì tôi không để một người nào sống sót. Mặc dù đối với cái tên Văn Vũ này tôi cũng không đến mức muốn giết chết cậu ta, nhưng mà tôi sẽ cho cậu ta sống không bằng chết!” Diệp Lăng Thiên bỗng nhiên lại lạnh lùng nói, mặc dù gần đây bởi vì chuyện kết hôn lại ly hôn trông như anh đã quên mất chuyện của Văn Vũ, nhưng mà thật ra lại không có, chuyện của Văn Vũ vẫn luôn nằm ở trong lòng của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!