CHƯƠNG 649: ĐẾN MÀ KHÔNG TRẢ LỄ THÌ KHÔNG HAY (6
“Ngồi đi.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.
Lưu Thượng Vinh gật đầu, ngồi ở đối diện Diệp Lăng Thiên.
“Ông chắc chắn ông đã nghĩ kỹ muốn tới công ty làm việc rồi?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Tôi đã nghĩ triệt để rồi.” Lưu Thượng Vinh gật đầu nói.
“Đã cắt đứt với bên nhà họ Văn rồi chứ?”
“Đã cắt đứt rồi, tôi đã từ chức ở công ty bên đó rồi, cũng nói rõ với người của nhà họ Văn rồi, sau này tôi và nhà họ Văn không có bất kỳ dây dưa gì nữa.” Lưu Thượng Vinh gật đầu nói.
Diệp Lăng Thiên cũng gật đầu, Lưu Thượng Vinh nói tình hình đại khái đã nắm được với Diệp Lăng Thiên.
“Vậy được, nếu ông đã quyết định tới chỗ tôi làm việc, vậy sau này bắt buộc phải dựa theo chế độ quy định của công ty chúng tôi và quy tắc của cá nhân tôi mà làm việc. Chế độ quy định cụ thể của công ty ông từ từ sẽ rõ, còn quy tắc của tôi, tôi vẫn là đặt hai từ dụng tâm, trung thực mà tôi trước đó đã nói với ông lên vị trí đầu.
Tôi cũng không nói nhảm nhiều, phòng làm việc của ông tôi đã cho người sắp xếp xong rồi, chức vụ của ông là trợ lý của tôi, cũng chính là trợ lý của tổng giám đốc, lương đại ngộ giống với trợ lý Tiểu Lâm kia của tôi, đương nhiên, đây là tạm thời, bởi vì ông bây giờ còn trong thời gian thử việc.
Đợi tới lúc ông thật sự khiến tôi hài lòng, tôi sẽ sắp lương riêng cho ông nữa, ông yên tâm, ông có thể đạt tới giá trị ba tỷ, tất nhiên sẽ cho ông một tỷ rưỡi, ông có thể đạt tới giá trị sáu tỷ, tôi sẽ cho ông ít nhất là ba tỷ, có thể lấy được bao nhiêu bao nhiêu tiền thì phải xem bản lĩnh của bản thân ông rồi. Ông hiểu ý của tôi rồi chứ?” Diệp Lăng Thiên chầm chậm nói.
“Tôi hiểu, cậu yên tâm đi, tôi sẽ không khiến cậu thất vọng.”
“Hy vọng như vậy. Như này, tạm thời không sắp xếp công việc cụ thể cho ông, ông tới công ty làm việc, dưới tiền đề không có phân công việc cho ông, ông chỉ phụ trách với tôi, cũng tức là ông tất cả mọi chuyện đều phải nghe theo tôi, tôi sắp xếp ông làm cái gì thì ông làm cái đó.
Ông khoảng thời gian này chỉ cần hiểu rõ tình hình cụ thể của hai công ty trước đã, bao gồm cách thức vận hành của công ty, cùng những nhân viên của hai công ty. Nếu ông hôm nay đã đi làm, tôi hôm nay sẽ sắp xếp một nhiệm vụ cho ông.
Sáng mai, tôi đã hẹn mấy vị lãnh đạo của ngân hàng phát triển thành phố A cùng với một vị lãnh đạo quan trọng của chính phủ gặp mặt, tôi giới thiệu tình hình chung với ông, công ty sắp thành lập một công ty thực phẩm mới, cần vay vốn ngân hàng, vị lãnh đạo chính phủ này là người quen của tôi, cũng là người đó giúp kết nối với bên phía ngân hàng, hy vọng phía ngân hàng có thể cho vay nhiều và giải ngân nhanh cho chúng ta.
Cho nên, cuộc gặp mặt ngày mai rất quan trọng. Tôi không dẫn người khác, tôi không hy vọng có người khác biết.
Cho nên, tất cả mọi sắp xếp này tôi đều giao cho ông, có thể làm tới mức tôi hài lòng, đạt được hiệu quả hay không thì xem ở ông rồi. Địa điểm bàn chuyện ngày mai, nội dung các thứ, ông đi sắp xếp trước.
Chỗ cần tiêu tiền, ông tự mình tiêu trước, sau đó lấy bill cho tôi, tôi ký tên cho ông, tới lúc đó tự ông tới phòng tài vụ thanh toán. Có thể làm được không?” Diệp Lăng Thiên chầm chậm nói.
Anh đem chuyện này giao cho Lưu Thượng Vinh là có mấy nguyên nhân, thứ nhất chính là anh muốn thăm dò Lưu Thượng Vinh rốt cuộc có bản lĩnh này hay không, anh tại sao rất muốn kéo Lưu Thượng Vinh tới bên cạnh mình, chính là vì bên cạnh anh thiếu một người tinh thông những chuyện này.
Điểm thứ hai chính là vì ngoài Lưu Thượng Vinh ra anh cũng không tìm được một người rất biết sắp xếp những việc này, mặc kệ là đám Tiểu Lâm hay là Vương Lực, làm vài thứ trong khuôn phép thì không tồi, nhưng rõ ràng, kiểu này rõ ràng sẽ không trong khuôn phép như vậy, theo một nghĩa nào đó, kiểu gặp mặt này thật ra đều mang một chút tính chất trái pháp luật.
Mà Diệp Lăng Thiên anh càng không giỏi về những cái này, anh chỉ có thể sắp xếp công việc này cho Lưu Thượng Vinh rồi.
“Diệp tổng, loại chuyện này tôi trước đây làm không ít, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt.” Lưu Thượng Vinh nói rồi, sau đó lấy bút ra bắt đầu viết vào quyển sổ, trực tiếp hỏi Diệp Lăng Thiên: “Xin hỏi tổng cộng có bao nhiêu người tới?”
“Cụ thể bao nhiêu người tôi cũng không chắc, dựa thông tin, phía ngân hàng có hai người, cộng thêm người bạn kia của tôi, cũng tức là ba người.”
“Thời gian thì sao? Bao lâu? Chuyện này có liên quan tới việc sắp xếp bữa trưa bữa tối cùng một vài hoạt động không?” Lưu Thượng Vinh hỏi lần nữa.
“Bữa trưa là chắc chắn phải sắp xếp, còn bữa tối ấy, cái này không nói chính xác được, ông lên kế hoạch trước đi. Tôi chỉ cần một, mặc kệ tốn cái giá lớn cỡ nào, đều bắt buộc phải hầu hạ tốt mấy người này, chuyện vay vốn nhất định phải lấy cho được.
Chuyện này liên quan tới vấn đề phát triển trong mấy năm tới của công ty.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!