Chương 504: Thử yêu nhau theo một cách khác 2
Tiếp tục nỗ lực sống một cuộc đời mà mình muốn.
Chiếc xe dừng lại trước cổng khách sạn, Phó Thắng Nam xuống xe, tiến về phía bên cửa xe tôi, trực tiếp ôm tôi xuống xe.
Động tác rất nhanh và dứt khoát, tôi còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị anh ôm vào trong khách sạn.
“Phó Thắng Nam, anh làm cái gì vậy?” Tôi lên tiếng, cố gắng đẩy anh ra, nhưng trên đường đi bị trúng gió, hơi men vẫn còn ở trong người làm tôi choáng váng, không có chút sức lực.
Anh ôm tôi đi thẳng vào thang máy, cửa thang máy chưa kịp đóng, anh đã đặt tôi xuống đất khống chế tôi lại, hai tay ôm lấy khuôn mặt tôi, ánh mắt thể hiện khao khát dục vọng cháy bỏng: “Đừng trốn tránh anh, cũng đừng cự tuyệt anh nữa!” Tôi sửng sốt vô cùng, vẫn còn chưa kịp phản ứng, sao anh lại đột nhiên nói như vậy, tôi đưa tay lên muốn đẩy anh ra, nhưng lúc này anh đã hoàn toàn khống chế được tôi, đè sát tôi lên thang máy, không có một chút tiết chế.
May mắn là trong thang máy không có người, nếu không sẽ xấu hổ biết bao nhiêu.
Bị anh chiếm hết dưỡng khí, tôi suýt nữa đã ngất đi, cả người mềm nhũn dựa vào ngực anh.
Anh thuận thế ôm luôn tôi, cửa thang máy mở ra, anh ôm tôi đi thẳng về phòng.
Đèn trên hành lang được bật sáng, anh ép chặt tôi lên tường, ánh mắt sâu thẳm chăm chú nhìn tôi: “Anh sẽ không để em rời xa anh lần nữa nữa: Câu nói này giống như anh đang nói với chính mình, nhưng hình như cũng đang nói với tôi.
Tôi lên tiếng, hơi thở có chút gấp gáp: “Phó Thắng Nam, tôi.. ” “Đừng nói nữa, em nói cái gì anh cũng không muốn nghe đâu!” Ngón tay thon dài của anh đặt lên cánh môi của tôi.
Tôi mím môi, nhíu mày nhìn anh: “Phó Thắng Nam, anh là đồ lưu manh!” Anh cũng không nói thêm lời vô nghĩa nào với tôi nữa, ôm lấy tôi đến thẳng chiếc giường hai mét.
Bị anh đè trên giường, tôi nghiêng đầu, tránh né.
Anh vươn tay, dùng hai tay giữ chặt lấy đầu tôi, ánh mắt gắt gao nhìn tôi, nhíu mày nói: ‘Muốn trốn đi đâu?” Tôi mím chặt môi, không tránh né được đành nhìn thẳng anh: “Sao hả? Anh có ý gì? Định sau khi ngủ với nhau xong thì đường ai nấy đi? Hay là như thế nào?” Giọng nói của anh vô cùng cứng ngắc, ánh mắt nhìn chằm chằm tôi: “Đường ai nấy đi?” Tôi cau mày, cố ý nói: “Không thì sao chứ? Tôi đã nói rồi, tôi không yêu anh, bây giờ anh lại ghì chặt tôi ở đây, không phải là muốn như thế sao? Những cô gái đi câu lạc bộ đêm xong được đàn ông đưa về không phải là bộ dạng này sao?” “AI” Anh cười lạnh, càng nắm chặt lấy tay tôi: “Em biết nhiều chuyện vậy sao, hử?” Tôi mím môi, không nhìn anh: “Nhìn quen mắt, nghe quen tai mà thôi!” Tôi cực kỳ tức giận, anh hít sâu một hơi, xoay người, đi thẳng vào phòng tắm, không nói thêm điều gì.
Anh làm như vậy khiến tôi có chút khó hiểu, nhất thời không có cách nào giải thích nổi.
Ngồi trên giường như người mất hồn, đột nhiên cảm thấy hơi mệt, là mệt mỏi trong lòng, suốt cả đường đi, tôi gân như chỉ muốn chạy trốn.
Cứ đâm đầu bay đi như một con thiêu thân, cuối cùng ngay đến cả bản thân muốn gì cũng không biết.
Âu Dương Noãn gọi điện đến, giọng nói hét lên như muốn nổ tung: “Chị hai, chị rơi xuống vực rồi hả? Kiểu gì mà vừa vào nhà vệ sinh xong đã không thấy người đâu nữa rồi?” Giọng cô ấy quá lớn, khiến cho đầu tôi như bị ù đi, làm rớt luôn cả điện thoại trong tay, một lúc sau tôi mới lên tiếng đáp lại: “Mình đã về nhà rồi, vừa mới gặp chút chuyện nên về trước, quên nói với mọi người.” Người ở đầu dây bên kia muốn phát điên: “Về nhà rồi? Cậu với ai2 Không phải cậu và giám đốc Thanh đang ở bên nhau sao? Cậu không đợi anh ấy, thế thì ra ngoài với ai?” Tôi…
Copy của truyên.one Tào lao thật chứ! Dừng một lát, tôi nói: “Mình có bạn ở thủ đô, hôm nay đi gặp, à đúng rồi, bây giờ mọi người đang ở trong phòng bao sao?” “Đã mấy giờ rồi, cậu không nhìn đồng hồ à, sao chúng mình còn ở đấy được nữa” Cô ấy lớn tiếng: “Già rồi, cũng hết cách, không thể thức khuya được, à đúng rồi, quên nói cho cậu biết, tối nay giám đốc Thanh uống nhiều lắm, cậu chú ý bảo vệ bản thân, khóa chặt cửa lại.” Tôi…
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!