Chủ tịch Tần làm động tác “mời” với Lương Oánh Oánh, khi tiếng vỗ tay ngừng lại, Lương Oánh Oánh mím môi cười với những người có mặt, nói: “Cảm ơn các đồng nghiệp, tôi cũng rất vinh dự được làm trợ lý của Chủ tịch Tần, nhưng tôi vừa liên hệ với quản lý
của khách sạn chúng ta, sắp tới sẽ có những điều chưa tốt, mong mọi người cho ý kiến và đóng góp thêm.”
Ngập ngừng một chút, cô ta nói thêm: “Đầu tiên, điều tôi rất vui khi thấy hôm nay không có ai đi họp muộn cả. Cá nhân tôi rất ghét đi muộn. Dù là chuyện nhỏ nhưng đó là những điều nhỏ nhặt có thể nói lên được tính cách của một người, nếu bạn thậm chí không thể tôn trọng những người đến sớm, thì tính cách và khả năng làm việc của bạn ra sao?
Dù bạn có thể hiện tốt như thế nào trong công việc thì cũng sẽ
khiến người ta khó chịu, phải không Lâm Tu? Nói xong, cô ta quay sang Lâm Tu đang ngồi bên cạnh, trên mặt nở nụ cười nửa miệng.
Điều này rõ ràng là nhằm vào hành vi “đi muộn” của cỏ tuần trước và hôm nay, tất cả mọi người có mặt đều biết và có linh cảm về sóng gió tiềm ẩn trong cuộc gặp gỡ thường lệ này, tất cả đều vô thức nhìn về phía Lâm Tu.
Lâm Tu có chút xấu hổ, giơ tay vén tóc cô, nói: “Đúng vậy, giám đốc Lương nói đúng, không nên đến muộn.”
Lương Oánh Oánh chậm lại nói: “Lâm Tu, cô ngàn vạn lần cho là tỏi đang nói cô, con người tôi không biết đối nhân xử thế, Tần tổng nói với tôi cô là một tay cừ của khách sạn, năng lực nghiệp vụ rất tốt, cô xem sáng này tôi chính là xử phạt cô và Tiểu Mĩ, là đúng đúng không? Không hề thiên vị bất cứ kẻ nào.”
Lâm Tu không thể nói gì chỉ gật đầu,” Vâng, tôi hiểu, quản lý Lương đã làm đúng.”
Lương Oánh Oánh hài lòng với sự hợp tác của cô, cười nhẹ và nói với những người khác, “Đến
muộn các người có vẻ xem như đó chỉ là một trong rất nhiều chuyện nhỏ nhặt, không đáng kể, nhưng theo tôi, vì tỏi muốn gia nhập khách sạn, tôi đương nhiên muốn quản lý tốt khách sạn. Việc quản lý này là không chỉ trong bộ phận dọn phòng của chúng tôi mà còn trong toàn bộ các khía cạnh khách sạn. Ví dụ, khi tôi lần đầu tiên đến đây, tôi đến nhà hàng của nhân viên. Tôi thấy nhiều nhân viên đã bỏ bữa trước khi họ ăn xong, lãng phí hơn những gì mình có thể ăn. Hành vi này thật đáng xấu hồ! Tất cả người quản lí vui lòng quay lại và làm rõ vấn đề này với những
người trong bộ phận của mình. Nhà hàng đang được quản lý và tôi không quan tâm đến thói quen trước đây của các bạn. Bắt đầu từ hôm nay, nếu tôi phát hiện có đồ ăn thừa, tiền thường hàng tháng sẽ bị trừ!”
Tất cả mọi người:”…”
Lâm Tu nhìn Tần tổng đang nhìn điện thoại giả vờ chết.
Điều này khiến cô rất khó hiểu, Tần tổng là người quản lý thích hợp của khách sạn, vậy mà bây giờ lại có vẻ như bị cấp dưới mới chèn ép …
Nguồn gốc của Lương Oánh Oánh này là gì?
Chờ đã … Lương Oánh Oánh? Tại sao cô cảm thấy cái tên này nghe có vẻ hơi quen thuộc?
Sau cuộc họp thường lệ, Lâm Tu theo Lương Oánh Oánh trở lại tầng 5, cả hai không nói chuyện.
Song song đi ngang qua cửa phòng làm việc của Lâm Tu, vừa lúc nhìn thấy Trương Hảo từ văn phòng bên cạnh đi ra, Trương Hảo nhanh chóng chào hỏi Lương Oánh Oánh: “Xin chào giám đốc Lương.”
” về sau gọi tôi Lương tổng, tôi là ngành tổng giám đốc, không chỉ là một giám đốc quản lí” Lương Oánh Oánh thản nhiên nói.
Trương Hảo vội vàng rũ mắt xuống, nói: “Vâng, Lương tổng.”
Lương Oánh Oánh nhìn Lâm Tu ở phía sau hỏi: “Đây là trợ lý của cô sao?”
Lâm Tu nói: “Đúng vậy.”
Lương Oánh Oánh nói, “Đi theo cô được bao lâu rồi ? ”
” Gần một năm.”
” Gần một năm, nói vậy là đối với công việc và nghiệp vụ của khách sạn đều rất quen thuộc?”
Lâm Tu nghi ngờ trả lời: “Cô ấy làm việc rất có tổ chức và sắp xếp mọi việc rất tốt. Công việc cứ tiếp diễn là có thể hoàn thành tốt”.
Lương Oánh Oánh gật đầu nói: “Thấy cô hài lòng với cô ấy như vậy, hẳn là rất tốt, vừa lúc tôi vừa đến khách sạn chưa chuẩn bị thư ký, một lần nữa tuyển và đào tạo và thích ứng, sau này để cho cô ấy đi theo tôi, cô xem xem phía dưới còn có người nào thích hợp không, tự mình cân nhắc tuyển một người đi.”
Lâm Thiệu sững sờ một hồi,
Trương Hảo sắc mặt cứng đờ, không khỏi nhìn về phía Lâm Tu, nhìn qua.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Tu, Lương Oánh Oánh trong lòng cười nhạo một tiếng, lạnh lùng nói: “Nhưng tôi nghĩ cô chỉ là quản lý bộ phận, làm sao có thể có nhiều chuyện cần trợ lý chia sẻ cho cô chứ. Được rồi, có nhất thiết phải có trợ lý ở bên cạnh không? Khiến cho mình nhìn giống tổng giám đốc, điều này làm ai hiểu chuyện quản lý kinh doanh cũng phải phì cười! ”
Lâm Tu mím môi nói:” Lương
tổng, tuy tôi không phải cấp tổng giám đốc, nhưng tôi phải chịu trách nhiệm rất nhiều việc và cồng kềnh, nếu không có trợ lý giúp chia sẻ gánh nặng, tôi sợ rằng sẽ khó có thể giải quyết kịp thời, nên lúc đó quản lý La mới thông qua sự đồng ý của Tần tổng, sắp xếp một trự lý cho tôi…”
” ò – La tổng đã sắp xếp ? Có nghĩa là, bây giờ tôi có quyền quyết định xem cô có cần trợ lý hay không? “Lương Oánh Oánh ngắt lời cô, nói,” Vì sự việc là như vậy, nên tôi sẽ thông báo ngay bây giờ – cô không cần trợ lý, cô
sẽ tự xử lý mọi việc trong tương lai, hiểu không?”
Lâm Tu:”…”
Trương Hảo nghiến răng định nói gì đó, Lâm Tu bí mật kéo tay cô ấy, ra hiệu cô ấy đừng nói, ngẩng đầu cười đáp:” Lương tổng nói đúng. Tôi thực sự có thể cố gắng một mình giải quyết mọi việc. Trương Hảo, cô giao chuyện này cho tôi, rồi sau đó đo giúp Lương tổng đi.”
Trương Hảo cau mày cảm thấy rất không hài lòng, nhưng nhìn thấy Lâm Tu đang nháy mắt với
mình, cô ấy phải kìm lại và ủ rũ nói: “Vâng, quản lý Lâm.”
Lương Oánh Oánh cảm thấy trong lòng có chút tự hào, cô ta ngẩng đầu ưu nhã nói: “Đừng nói tôi vô lý, vì cô có rất nhiều những việc cần làm, tôi sẽ cho cô thêm một chút thời gian để bàn giao trong ngày hôm nay, ngày mai Trương Hảo sẽ đến báo cáo với tôi. “
” Vâng. ”
Lương Oánh Oánh xoay người rời đi.
Trương Hảo nhìn cô khi đi vào văn phòng, sau đó trầm giọng hỏi: “Quản lý Lâm, chuyện gì vậy? Họ Lương này luôn không cố ý? Nói chuyện khó nghe như vậy!”
Lâm Tu bất lực nói, “Tôi cũng không biết, dù sao thì buổi sáng gần đây tôi liền đối với tôi có chút không đúng.” Nghĩ nghĩ lại nói:” Phải nói là bắt đầu từ buổi họp thường niên lần trước tôi đi muộn.”
” Chỉ là đi muộn mà thôi, cần phải tính toán chi li như vậy sao? Vậy lòng dạ cũng thật hẹp hòi.”
Lâm Tu làm bộ im lặng, hạ giọng nói: “Cẩn thận tai vách mạch rừng! Đừng than phiền, dù sao cô ta cũng là ông chủ, mau vào cùng tôi đi, cái gì nên bàn giao thì bàn giao.”
Trương Hảo đành phải đi theo cô vào phòng làm việc, than thở nói: “Công việc nhiều chi tiết như vậy, một ngày làm sao có thể đủ …”
Ngay sau khi Lương Oánh Oánh trở lại văn phòng, cô ta nóng lòng gọi cho Lương Kiều Kiều.
“Chị, không phải chúng ta vẫn đang hỏi làm cách nào để tìm được Lâm Tu sao? Nói cho chị biết, ông trời thật sự giúp chúng ta, Lâm Tu thật sự làm việc ờ khách sạn Kinh Hoa nơi em làm hiện tại!”
Lương Kiều Kiều sửng sốt, “Em nói thật không ? “