Chương 288
Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe theo yêu cầu, đặt hộp cơm lên bàn, xoay người, giơ điện thoại lên, chụp một tấm “ảnh chung” đẹp đẽ của cô và hộp cơm, rồi gửi đi.
Cô nhanh chóng nhận được câu trả lời: Không tồi, ăn rất tốt, nhưng Trợ lý Nhậm có thể đã quên nói với em rằng anh đã yêu cầu nhà hàng chuẩn bị theo số lượng cho hai người, Em có chắc là mình đã hoàn thành một mình không? Dì Tề không án cùng?
Lâm Tu kinh ngạc há to miệng, thật sự là hai người sao?
Cô ăn nhiều đến mức thực sự cỏ thể ản gấp đôi …
Lâm Tu:
khóc
Anh khồng nói với em rằng nó được chuẩn bị cho dì Tề! Trợ lý Nhậm quay lại trước khi gửi cho dì …
Hàn Lận Quân ngồi trong xe Bentley chết lặng cười, trong đầu bất giác xuất hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn của một người phụ nữ, với vẻ bất bình và tố cáo giằng xé trái tim anh.
Trợ lý Nhậm, người đang lái xe, liếc nhìn anh qua gương chiếu hậu, và nụ cười lẩm cẳm trên môi của Hàn tổng gần như không khiến cạu giật mình.
Hàn Lận Quân: Đùa thôi, dì Tề bảo với anh về trước, nên anh không cho chuẩn bị.
Lâm Tu cứng họng, lúc này dù có chuẩn bị cho dì Tề hay không, cồ cũng không thẻ vui mừng được, bời vì cồ nhất định bị cảm giác thèm ăn đột ngột tăng lên trong một thời gian dài.
Lâm Tu: Anh đã trở lại công ty chưa?
Hàn Lận Quân: Đang trong xe.
Lâm Tu:
tham lam
Em cũng muốn xem ảnh của anh.
Hàn Lận Quân: …
Anh đã gửi một chuỗi dấu chấm lừng, và Lâm Tu nghĩ anh từ chối, nhưng không ngờ sau hai phút lại nhận được nội dung từ anh cô. Hóa ra là ảnh của anh, đồi mắt cùa cồ sáng
lên.
Trong bức ảnh, anh đang uể oải ngồi ở băng ghế sau, với đôi lông mày đẹp trai và đôi mắt đẹp trai, nhìn vào máy ảnh với nụ cười nhàn nhạt trên môi, đường viền cồ áo hơi hé ra để lộ nửa xương quai xanh, anh dựa vào tay vịn bên cạnh bằng một tay.
Hàn Lận Quân: Trọ’ lý đã chụp cho anh. Anh không biết chụp ảnh tự sướng. Vừa rồi anh đã thử hai trong số chúng nhưng rất xấu xí. Anh sợ nó sẽ làm hỏng hình ảnh và không phù hợp với vẻ đẹp của vợ anh, vì vậy anh đã yêu cầu cậu ấy chụp cho anh.
Lâm Tu bật cười khó tưởng tượng sếp lớn lại tạo dáng bằng điện thoại di động đề tự sướng, chụp không được đẹp thì xóa, cuối cùng chụp được ảnh đẹp thì xóa, anh phải nhờ trợ lý của mình giúp đỡ hẳn là rất buồn cười.
Trợ lý Nhậm đã cỏ biếu hiện xấu hố khi gặp phải bức ảnh selfie thất bại đầu tiên của sếp và yêu cầu làm điều đó cho anh.
Nội tâm trợ lý Nhậm: Cô nói rất đúng!
Lâm Tu: Anh thậm chí còn làm phiền cậu ấy khi đang lái xe!
Hàn Lận Quân: Chụp vào lúc đèn đỏ.
Hàn Lận Quân: Vợ anh rất ưa nhìn và có thề dùng làm hình nền, anh chấp nhận.
Lâm Tu: đừng dùng nó làm hình nền!
Hình cô vừa chụp có chút kỳ quái, cô nháy mắt bĩu môi, đáng yêu so với dao kéo ngày xưa, cứ tự mình nhìn đi, người khác xem nó làm hình nền thì xấu hồ biết bao!
Lâm Tu: Đề người khác nhìn thấy sẽ làm hỏng hình ảnh một ông chủ của anh đỏ!
Hàn Lận Quân: Ai dám nhìn điện thoại của anh?
Lâm Tu: …
Có vẻ như vậy.
Hàn Lận Quân: Lần sau chúng ta gặp nhau, hãy dạy anh cách chụp ảnh tự sướng.
Lâm Tu: Em đang làm việc, không nói chuyện với anh nữa.
Hàn Lận Quân cười cười, đặt điện thoại xuống, quay đầu nhìn phong cảnh lướt qua ngoài cửa sổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!