Chương 320
Lâm Tu nhớ ra mình không hề nói với anh về chuyện này, và nói: “Em không đưa ra quyết định cuối cùng vào tối hôm qua, bác cũng có chút khó xử.”
Khóe môi anh nhếch lên, “Khó xừ? Thật khó xừ sao?”
Lâm Tu nhìn anh than thở nói: “Ngày hôm đó ai kêu anh mua nhiều đồ tốt như vậy? Đừng nói đến bọn họ, em cũng sợ hãi, gia đình em chưa bao giờ nhận được nhiều quà có giá trị như vậy.”
Hàn Lâm Quân gật đầu và nói một cách nghiêm túc,” Đó là bởi vì con gái chưa lớn, nhưng bây giờ cong gái đã lớn, đã đến lúc nhận quà.”
Lâm Tu mặt trở nên nóng bừng, cô bĩu môi tỏ vẻ bất mãn: “Làm như nhà chúng em đợi em lớn mới nhận quà …”
Hàn Lận Quân không nhịn được giơ tay nhéo nhéo mặt cô, anh không nhịn được bị phân tâm quá nhiều trong lúc lái xe, anh cũng không muốn che giấu, sau khi đi qua, anh có chút không muốn, liền đi xuống nắm lấy tay cô, tuy rằng chính xác, nhưng Lâm Tu đã cố gắng thoát ra nhưng không thành công nên anh đã cầm nó trên tay.
Lâm Tu kêu lên: “Anh tập trung lái xe!
“Được, tập trung Anh đáp lại, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, đặt lên ngán chứa đồ ở giữa ghế.
Lâm Tu đỏ mặt và ngồi cứng đờ, không thèm liếc mắt nhìn con đường phía trước.
Xe chạy êm ru một hồi, Hàn Lận Quân mới lên tiếng thờ ơ nói: “Ngày hôm qua không phải anh đã nói cho em biết mua gì sao? Tại sao còn phải họp gia đình?”
Lâm Tu nói, “Ba mẹ nói là đề xuất hai điều là lần đầu đến cửa, quà nhẹ quá nên vẫn chưa quyết định được, nhân tiện họ nói muốn xem ảnh của bố mẹ anh trước, xem có họ có thể tìm thấy cảm hứng và quyết định mua thứ gì. ”
Hàn Lận Quân im lặng một lúc, hỏi:“ Vậy là anh mua mấy thứ đó sẽ gây thêm phiền phức cho các cô chú phải không?
Lâm Tu sững sờ, vội vàng nói:” không có…”
Hàn Lận Quân nói: “Anh không biết những người bình thường muốn mua gì khi họ đến nhà bạn gái lần đầu tiên. Anh đã hỏi chị gái của mình, và cô ấy nói rằng cô ấy sẽ cố gắng chọn những thứ tốt nhất, vì vậy anh đã chọn nhũ’ng
thứ đó, mà em cũng đang mang thai, vì vậy em có thể mang nó theo. Anh đã mua cho em một số trái cây, các loại hạt, yến sào và những thứ tương tự, anh đã xem xét nó rất nhiều. Lúc đó, anh không nghĩ rằng em sẽ mua quà đáp lại.
II
Lâm Tu cũng im lặng một hồi, sau đó bình tĩnh nói:” Thật ra là anh mang tới đây một thứ. Lần đó mẹ em lén nói Anh
có phải là đem tới làm quà đính hồn …”
Hàn Lận Quân nghe vậy không khỏi cười khố, “Vậy sao? Anh mua làm đồ đính hôn sao? Vậy mới nói như vậy? Được rồi, em đã là hôn thê của anh rồi đúng không?”
Lâm Tu quẫn bách:” Mới không phải! Rõ ràng là anh đang mua đồ quá mức mà …”
Nhưng Hàn Lận Quân lại nghiêm túc cau mày,” Xem ra anh phải lên kế hoạch kỹ càng, đính hôn thì nên mua gì, để cỏ thế trang trải lần cuối ~ ”
Lâm Tu xấu hổ,” Ý của em không phải như vậy! Dù sao em cũng sẽ không nói về chủ đề này, anh nhở nói với bố mẹ anh, đưa cho em bức ảnh!”
Hàn Lận Quân nắm tay nàng xoa xoa, nhẹ nhàng nói, “Anh có một bức ảnh gia đình ở nhà, anh sẽ cho em xem sau.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!