Chương 330
Sáng hôm sau, khi Lâm Tu tỉnh dậy, cô thấy cha Lâm đã ngồi trên ghế sô pha đọc báo.
Ồng thường đi dạo khi thức dậy và gặp gỡ bạn bè dậy sớm tập thể dục tại một công viên nhỏ gần đó để trò chuyện về việc tập thể dục suốt cả ngày. Khi trở lại, về cơ bản, cả Lâm Tu và Lâm Tiến đều ra ngoài nên thong thả ăn sáng, hôm nay ngồi thế này giống như đang đợi ai vậy.
Lâm Tu sớm nhận ra rằng bố Lâm đang đợi cô.
Gia đình quây quần bên bàn án sáng.
Lâm Tu phát hiện hôm nay cha Lâm và mẹ Lâm đều rất im lặng, vẻ mặt nghiêm túc giống như đang đưa ra quyết định, cô và Lâm Tiến không khỏi trầm ngâm.
Nửa bữa, mẹ Lâm đẳy bố Lâm, bố Lâm nhận được chĩ thị, ho và nói: “Cái đó… Lâm Tu…”
Lâm Tu vội buông bát xuống, ngồi nghiêm chỉnh,” Dạ”
Ba Lâm nói:” ….đừng nghiêm túc như vậy, chúng ta cứ thoải mái nói chuyện thôi.”
Lâm Tu vẻ mặt vô tội, muốn nói rõ rãng là ông nghiêm túc trước.
Bố Lâm nói: “Là như vậy, nố đã thảo luận với mẹ và bác con tối qua. Bố nghĩ thật khó đề đưa ra quyết định về việc con sẽ đến gặp bố mẹ Tiểu Hàn và mang một món quà gặp mặt, nhưng chúng ta tuy rằng không thể giàu có như nhà người ta, nhưng vẫn là sẽ chuẩn bị tốt cho con, đề con không phải mất mặt. ”
Lâm Tu nhìn cha và mẹ Lâm, không biết làm sao.
Dưới con mắt của ba Lâm, mẹ Lâm đứng dậy và đi đến chiếc tủ phía sau , lấy trong đó ra một chiếc túi màu đen, quay lại và đưa cho ba Lâm.
Ba Lâm cầm lấy và đặt lên bàn, mở túi, để lộ hai xấp giấy bạc dày cộp màu đỏ, và nói: “Đây là một vạn nám tiền mặt mà bố đã lấy ra từ cây ATM ở ngân hàng sáng nay, cho con cầm mua lễ gặp mặt. ’’ông rất trịnh trọng đấy tiền cho Lâm Tu.
Lâm Tiến trường lỏn hai mắt nhìn chằm chằm hai cục tiền kia, miệng há thành hình chữ o.
Lâm Tu sững sờ, ánh mắt rơi vào tờ tiền, nhưng không có vươn tay, chậm rãi dời tầm mắt đến khuôn mặt của Bố
Lâm, sau đó là mẹ Lâm.
Cha Lâm và mẹ Lâm mĩm cười nhìn cô, trái tim cô như bị dao đâm, cô chợt co thắt và đau nhói, khóe mắt cô trào ra nước mắt.
Mẹ Lâm nhìn thấy hai mắt cô đỏ hoe, giật mình, “Sao… sao vậy?”
Lâm Tu vội vàng đưa tay lên lau khóe mắt, khịt mũi, cười nói: “Không có chuyện gì,” đưa tay đẩy tiền, “Ba, mẹ, con không cần nhiều như vậy, đừng làm con sợ hãi, không phải đính hôn hay kết hôn, làm sao con cỏ thế tiêu nhiều tiền như vậy?”
Tình huống trong nhà tuy rằng cũng tính là khá giả, nhưng tuyệt đối cũng không giàu có, chỉ là một trường hợp nhỏ như vậy mà lại đòi hỏi nhiều tiền như vậy, cô không thể tưởng tượng được khi mình và ông chủ lớn sắp tổ chức hồn lễ sẽ tốn bao nhiêu tiền!
Ồng chủ lớn muốn cưới cô vì đứa trẻ, nhưng cô không thể yêu cầu cha mẹ so sánh mình với nhà họ Hàn, như vậy chẳng khác nào lay trứng vào đá, cô vẫn luôn tự giác như thế này.
Cha Lâm và mẹ Lâm nhìn nhau, mẹ Lâm nghi ngờ nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!