Chương 332
Hôm nay Lâm Tu khá bận chuyện khách sạn, ngoại trừ buổi sáng có buổi họp thường kỳ cùng sốt liệu ghi chép công việc ra, lúc trước Lương Oánh Oánh để cho cô chạy ra ngoài gặp năm nhà cung ứng kia, cỏ một nhà cung cấp đèn ngủ đầu giường được khác sạn lựa chọn mua hàng, hôm nay đối phương cầm hàng mẫu chính thức tới, hai bên ở phòng họp nhỏ trên tầng 2 tiến hành bàn bạc.
Vì Lương Oánh Oánh khồng ở trong khách sạn mà cồ cần trợ lý giúp sắp xếp tài liệu đàm phán, Lâm Tu đã xin Chủ tịch Tần và gọi Trương Hảo đến giúp cô tạm thời, và Chủ tịch Tần đồng ý.
“… Hãy chú ý đến phần kết nối với bàn cạnh giường. Theo khảo sát của chúng tôi về ý định của khách tại khách sạn, nhiều khách quen với việc đọc điện thoại di động, sách hoặc TV trước khi đi ngủ. Họ thường bật đèn và nửa đêm tắt đèn đi toilet chỉ dùng khi ngủ dậy uống nước nên đế khách tiện sử dụng nhất có thể, lâu lâu không chạm vào không biết công tắc nào tương ứng với ánh sáng nào. ”
Người phụ trách bên kia yêu cầu trợ lý lắng nghe và ghi chép nội dung chính, Trương Hảo cũng bởi vì trước đó cso tài liệu mà Lâm Tu cung cấp nên lúc này ngồi trong góc vạch ý là được, ngẫu nhiên nhớ nội dung trọng điểm.
“Logo của khách sạn chúng ta sẽ được in trên tủ cạnh giường, và …”
Trương Hảo nghĩ thầm, đi theo Lâm Tu làm việc sẽ cỏ tồ chức hơn nhiều. Liệt kê trước như Lâm Tu đã làm. Nói chuyên với bên kia thì tốt nhưng mà để trợ lý chịu trách nhiệm, làm đúng thì không sao, chỉ cần sai một chút là sẽ bị chế nhạo.
Thương lượng xong, Lâm Tu đích thân đưa ba người kia tới cửa khách sạn, Trương Hảo cũng đi theo sau.
Khi đi về phía sau, Trương Hảo đưa nội dung đã sắp xếp cho Lâm Tu, “Quản lý Lâm, tất cả đều ỏ’ đây, cô xem còn nội dung nào không.”
Lâm Tu nhận lấy, hạ mắt nhìn kỹ.
Trương Hảo nhân cơ hội này nhìn kĩ của Lâm Tu, trong lòng thở dài, quản lý Lâm thật đẹp, làn da trắng mịn, không chút khuyết điểm, thật muốn nhéo nha ~
Thực ra cô ấy hơn Lâm Tu một tuổi, nhưng trên mặt cô ấy thỉnh thoảng lại nổi mụn, lại thích nặn nên nổi rắt nhiều nốt đỏ, quả thật khác xa với khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Tu.
Cô ấy không khỏi than thở, chẳng trách không có ai theo
đuổi mình, mà quản lý Lâm lại có thể thường xuyên nhận được hoa.
Nhắc mới nhớ, tại sao cô ấy chưa từng gặp bạn trai của Quản lý Lâm? Không phải cô nói rằng mình đã có bạn trai rồi sao? Có vẻ như đỏ là người bí ẩn đã gửi hoa trước đó.
Đột nhiên, cô ấy nhớ tới ngày hôm qua muốn đi gặp Lâm Tu, Hàn tồng của tập đoàn từ phòng làm việc của cồ đi ra.
Tại sao Chủ tịch Hàn lại ở trong phòng làm việc của Lâm Tu, lúc đó anh nói rằng Lâm Tu không cỏ ờ đó, vậy anh ờ đó một mình làm gì?
Hôm qua cô ấy lo lắng đến mức không dám đến gặp Lâm Tu nữa, vì sợ Hàn tổng còn ỏ’ bên trong, nếu cô ấy nhìn thấy gì không nên nhìn sẽ chết vì xấu hổ.
Nhưng đồng thời bong bóng tò mò cũng không ngừng lên men trong lòng …
Lâm Tu và Hàn tổng … Không phải Hàn tồng là người tặng hoa đấy chứ?
Câu chuyện thật buồn cười nhưng cô ấy không dám nói với ai.
Cô ấy thậm chí không dám hỏi chính Lâm Tu.
“Hồ sơ khá đầy đủ, vất vả rồi.” Lâm Tu cất tài liệu đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!