Chương 358
Tại ngã tư nhà họ Lâm, Hàn Lận Quân liên lạc với Lâm Tiến thì được biết bố Lâm và mẹ Lâm về phòng sớm xem TV vì hôm nay trời lạnh nên phòng khách hiện không có ai.
Hai người lặng lẽ gặp nhau, Hàn Lận Quân bế Lâm Tu đã ngủ say, còn Lâm Tiến thì dọn hộp vào nhà họ Lâm hai chuyến riêng biệt.
Khi họ đến nhà họ Lâm, quả nhiên có tiếng TV trong phòng của bố Lâm và mẹ Lâm, nhưng hành động cùa họ không thu hút được sự chú ý của hai người họ.
Hàn Lận Quân đặt Lâm Tu lên giường cần thận, cởi áo khoác và giày cho cô, Lâm Tu tự động lật người lại, tìm một vị trí thoải mái để ôm ấp.
Hàn Lận Quân cười cười, lấy chìa khóa xe trên người ra đưa cho Lâm Tiến, “Còn có một cái hộp khác, em dọn vào đi, anh lau mặt cho chị gái em.”
Lâm Tiến rất tin tường anh, cầm lấy chìa khóa và bỏ chạy ra ngoài.
Hàn Lận Quân đi vào phòng tắm nhìn vào, trên đó treo một chiếc khán tắm hoạt hình màu xanh lam, chắc là của Lâm
Tu, anh kéo qua người phụ nữ nhỏ đang ngủ, cẩn thận lau mặt cho cô.
Lâm Tu dường như rất thoải mái khi được đối xử như vậy trong giấc ngù, khẽ hừ một tiếng và hơi nâng cằm lên, như thể thúc giục anh cũng phải lau chỗ này.
Hàn Lận Quân vừa cười vừa lau cổ cho cô.
Lâm Tieens quay lại sau khi dọn đồ, thấy bầu không khí giữa hai người vừa vặn, bất giác đỏ mặt như một chàng trai mới lớn, nghĩ rằng anh rể này thật là chu đáo, lại còn lau mặt cho bạn gái nữa, cậu cũng phải học điều gì đó, đối xử với người ta như thế này khi có bạn gái.
Hàn Lận Quân nghe thấy giọng nói của cậu, liền quay lại, “Dọn vào hết rồi chứ?”
Vâng, em để trên sàn phòng khách đi. Anh rể, anh ngồi một lát đi, em rót cho anh ly nước. ’’Không đợi đối phương đáp lại, cậu cười cười, đóng cửa lại, xoay người đi vào phòng bếp.
Sau khi rót một cốc nước, đi về đến cửa phòng Lâm Tu, định mở ra, đột nhiên cửa phòng của cha và mẹ Lâm bị đẩy ra, mẹ Lâm ló đầu ra, “Con đang làm gì vậy? ”
Lâm Tiến giật mình, nhảy dựng một cái, hai tay run lên, một ít nước trong cốc tràn ra,” Con … con sẽ rót nước uống!”
Mẹ Lâm nghi ngờ cậu,” Chị con vẫn chưa về sao? ”
“… Có vẻ như chị ấy chưa.”
“Hình như?” Mẹ Lâm bước tới, “Gõ cửa phòng chị con rồi sẽ biết?”
“Đúng đúng, Gõ cửa sẽ biết. “Lâm Tiến vội vàng giơ tay gõ Lâm Tu… Cậu mở cửa lớn tiếng nói:” Chị ơi, chị đã về chưa? Cỏn chưa về à, mẹ ơi, chị chưa về.”
Mẹ Lâm:”…”
Nếu có một đứa con trai hơi ngớ ngẩn thì sao?
Tuy nhiên, không có ai trong phòng Lâm Tu trả lời, và bà nghĩ rằng Lâm Tu vẫn chưua trở lại, vì vậy bà lầm bầm “Sao trễ như vậy” và quay trở lại phòng.
Lâm Tiến thỏ’ phào nhẹ nhõm, vội vàng mờ cửa phòng Lâm Tu, “Làm mình sợ chết khiếp!” Cậu thuận tay đóng cửa lại, rồi khóa lại.
Hàn Lận Quân ngồi ở mép giường nhìn cậu, trên môi nở nụ
cười, “Thật ra, em có thề nói với dì là anh đã đưa chị em về rồi, không cần phải giấu giếm như thế này.”
Hai chị em tính tình rất giống nhau, dễ chột dạ, đều rất đáng yêu ~
Lâm Tiến cười và nói, “Phản ứng đầu tiên của em chính là như thế này, em không thề nhịn được.”
ừm, là không có biện pháp, sau này sẽ phải quen thôi *
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!