Chương 428
Lâm Tu nói: “Con đi vệ sinh.” Mang theo túi, cô đi về phía hành lang.
Trong phòng khách chỉ còn lại 3 người, Bố Lâm rót nước cho Hàn Lận Quân và chào: “Bên ngoài rất lạnh có phải không?”
Hàn Lận Quân tiếp nhận cái cái ly, nói:” Rất lạnh ạ, nhưng trong xe có mỏ’ hệ thống sưởi, còn đỡ.”
” Làm trực tiếp lái xe từ nhà đến đay? ”
“ Vâng, Lâm Tu nói mình án uống cỏ chút không ngon, nên trên đường đi đến phố án vặt.”
” No? Xem ra dì nấu cơm trong nhà không tồi, có thể làm nỏ àn no, ha ha…” Ba Lâm xấu hồ lặng lẽ nhìn thoáng qua mẹ Lâm, có chút bất đắc dĩ.
Tại sao hôm nay bà không nói? Khiến ông phải nói chuyện một cách khó xử?
Hàn Lận Quân cũng chú ý tới điều gì đó liền mỉm cười, “Còn có thề, Lâm Tu thích tay nghề của dì Tề.”
Cuối cùng mẹ Lâm cũng nhìn sang, trên mặt mang theo ý cười, nhưng trong mắt lại đầy thàm dò, “Dì Tề ở nhà cậu à?
Hàn Lận Quân đáp:” Không có ạ, dì ấy nấu cơm cho chúng tôi rồi về, còn vẫn sống một mình.”
” Dì ấy đi rồi, chì còn cậu và Lâm Tu ở nhà thôi không? “Đôi mắt mẹ Lâm giật giật.
Hàn Lận Quân bị cảnh giác, bình tĩnh nói: “ừ.”
“Khồng chán sao? Haha … Hai đứa ở nhà làm gì vậy?”
Hàn Lận Quân nói, “Cháu có rất nhiều sách ở nhà, dì à cũng biết Lâm Tu rất thích đọc sách nên lần trước cháu có đem đến đây mấy bản.”
” Chỉ đọc sách thôi?”
Hàn Lận Quân khẽ cười nói: “Còn nói chuyện phám, tán gẫu về tài nấu nướng của dì, lúc mới kết hôn với chú cũng không biết nấu, tất cả đều là do chú làm, người một nhà quây quần, và sau đó mới dần dần học và ngày càng làm nhiều hơn hay, Lâm Tu nói rằng cô ấy rất hạnh phúc, món ản ngon nhất trên thế giới là do chính tay dì làm.”
Mẹ Lận được khen đặc biệt có mặt mũi, nhất thời sắc mặt chợt dịu đi, ngượng ngùng nói: “Cũng không có….”
Lập tức trong lòng tự nhủ: Không được, tiểu Hàn này ản nói quá giỏi, vài câu nói làm cho người ta quên mất ý định ban đầu, bà nhất định phải tìm về sân nhà của mình!”
Sau khi ho khụ khụ, bà lại nghiêm túc nhìn, “Cái đó … Tiều Hàn, sau này thời tiết sẽ càng ngày càng lạnh, buổi tối … Dì không phản đối việc mấy đứa ăn tối cùng nhau, ý dì là buổi tối đưa con bé về sớm về một chút, miễn cho người trong nhà lo lắng.”
Cho nên đây là những gì bà đang muốn nói sao?
Hàn Lận Quân ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ trên tường, 9h25, sau khi trừ thời gian ngồi xuống nói chuyện, vừa mới trở về nhiều lắm cũng là 9 giờ 10 phút, có phải … muộn rồi không?
Nhưng anh cũng không phản bác, mà ân cần nói:” Dạ, cháu biết rồi, sau này 8h30 cháu sẽ đưa cô ấy về.”
Anh phối hợp như vậy, mẹ Lâm ngược lại ngượng ngùng, vội hỏi:” Không phải dì không tin tưởng cháu, dì chỉ là …”
Hàn Lận Quân nói,” Cháu hiểu, dì rất yêu con gái, nhưng là
quan tâm đến loạn, Lâm Tu rất hạnh phúc.”
Mẹ Lâm :”…”
Quá … vợ tôi nói được!
Làm thế nào để điều này làm cho bà nhận nó?
Lâm Tu trở về từ phòng tắm đi ra với hơi nước trên tay, ngồi bên cạnh Hàn Lận Quân,” Mọi người đang nói gì vạy?”
” Đang nói chuyện gần đây thời tiết lạnh, dì nhắc nhở chúng ta phải về ngủ só’m một chút, “Hàn Lâm Quân đề ý tay cô nên lấy một ít khản giấy trên bàn cà phê, chu đáo lau khô ngón tay, nhẹ nhàng nói:” Sau này rửa tay thì lau khô rồi
hẵng ra ngoài.”
” ò.” Lâm Tu ngượng ngùng lè lưỡi.
Mẹ Lâm trong lòng không khỏi xúc động khi nhìn thấy hành vi thân mật của hai người.
ứng cử viên con rể này … Bà thật sự không muốn buông tha!