Chương 436
Hàn Lận Quân biết nghe lời nói: ’’ Dạ, dì cháu ra ngay.”
Anh bước ra khỏi phòng, quay lại và nói với Lâm Tu,” Em đeo kính rất đẹp, rắt nhẹ nhàng, đừng mang kính áp tròng.”
Lâm Tu không ngờ anh đột nhiên nói ra lời này, sửng sốt một hồi,” Hả?”
Hàn Lận Quân cười cươi, không nói thêm nữa, xoay người đi ra ngoài.
Lâm Tu vẻ mặt không thể giải thích được, nhìn xuống cặp kính trên tay, lẳng lặng đeo vào lần nữa.
Thôi thì cứ mặc đi.
Mẹ Lâm không để ý tới chuyện đeo kính của bọn họ, bà vào phòng đỏng cửa lại, đi đến bên cạnh Lâm Tu, dùng tay chỉ vào đầu cô, “Thay quần áo trước mặt cậu ấy, con cũng ý tứ quá!”
Cô cũng rất vô tội, được chứ? Không phải cố ý …
Lâm Tu che đi cái đầu đã bị bấm của minh, bĩu môi, ương ngạnh nói: “Làm sao vậy, anh ấy là bạn trai cùa con …”
Mẹ Lâm trừng mắt, “Con nói cái gì? Không biết ngại sao? Bạn trai có thể lộn xộn sao? Chỉ cần con không kết hôn một ngày, bạn trai cũng chỉ là bạn trai, vậy thôi!”
Lâm Tu:”… “Cô đành phải lẳng lặng thay quần.
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của cồ, mẹ Lâm liền mềm lòng nói: “Chẳng qua, tối hôm qua mẹ quên hỏi con một chuyện.”
Như thế nào vẫn còn vậy? “Chuyện gì ạ?”
Mẹ Lâm trầm giọng nói, “Không phải nói Tiểu Hàn bắt đầu cỏ cảm tình với con từ 4 tháng trước sao? Lúc đó con đang nháo chia tay với Đường Tử Kiều, Tiểu Hàn có biết chuyện không? ”
Sau một lát suy nghĩ, đúng vậy, ông chủ lớn rất chặt chẽ về thời gian, sẽ luôn có những sai sót nhỏ, mẹ cẩn thận thật sự phát hiện ra.
sếp lớn biết Đường Tử Kiều đã chia tay với cô, anh chủ động nói ra điều này khi mới bắt đầu “theo đuổi” cô, nên thật sự không có gì phải giấu giếm.
Chậc chậc, thông đồng xưng tội… Tại sao cô cũng bị sếp lớn phá đám?
“Anh ấy biết.”
Mẹ Lâm nghi ngờ hỏi, “Cậu ấy không ngại sao?”
Lâm Tu bắt đầu gấp bộ đồ ngủ và nói, “Sao lại đề ý? Tất cả đều là chuyện trong quá khứ.”
Cô và Đường Tử Kiều ngoài việc nắm tay, nụ hôn chỉ giới hạn ở hai má trong sáng, nên cuối cùng Đường Tử Kiều buộc phải vội vàng, đúng không? Có ích gì phải để ý một quá khử “rõ ràng” như vậy?
Đột nhiên nghĩ đến cuộc chạm trán ngớ ngẩn giữa cô và sếp lớn, cô lại không khỏi đỏ mặt.
Nhũ’ng người yêu nhau sẽ như thế nào, và tình yêu của họ thực sự bắt đầu từ trên giường …
Mẹ Lâm không nhận thấy sự thay đồi trong biểu hiện của cô, và chì lấm bẩm một mình: “Cậu ấy là một người đàn ông rộng lượng.”
Lâm Tu nghe thấy lời khen ngợi của mẹ Lâm, cũng cảm thấy vinh quan theo, có chút tự mãn nói: “Đúng rồi, anh ắy là lãnh đạo của một công ty lớn, có thể không rộng lòng sao?”
Mẹ Lâm có chút đàm chiêu, nhìn thấy cô mặt đồ xong, cũng đứng dậy đi ra khỏi phòng cùng cô. .
Lâm Tu vẫn cảm thấy chán ghét khi đánh răng, cô ở bên bồn rửa tay gõ mấy lần, đề không thu hút sự chú ý cùa người nhà, cô cố ý đỏng cửa phòng tắm lại.
Khi cô tắm rửa sạch sẽ và mở cửa đi ra, cô nhìn thấy Hàn Lận Quân đang đứng ở cửa, hai tay đút túi quần, lông mày nhíu lại, lo lắng nhìn cô.
Lâm Tu nâng kính lên hỏi: “Sao vậy? Gọi em đi ăn mì sao? Em không sao.”
Hàn Lận Quân nhìn cô chằm chằm, đau khổ hỏi: “Có phải mỗi buổi sáng đều thế này không?”
Lâm Tu sững sờ, sau đó mới nhận ra anh nói với cô chuyện nôn khan, chắc là nghe thấy giọng nói vừa rồi nên gật đầu, “ừm … không sao đâu, quen rồi mà.”
” Dù là quen rồi, nhưng cũng sẽ khó chịu chứ? ” Hàn Lận Quân không cho là đứng, đưa tay lên vuốt nhẹ những sợi tóc lòa xòa trên má cô, giọng nói khàn khàn, “Xin lỗi vì đã khiến em phải khổ sở như thế này.”