Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 480
Mẹ Lâm chăm sóc rất chu đáo và đi theo Lâm Tu ra khỏi thang máy ở tầng 5 đến vàn phòng, đã đến giờ án cơm rồi, cô gặp một vài đồng nghiệp đang đi án tối và khi nhìn thấy Lâm Tu, tất cả đều chào hỏi cô.
Sau khi bước vào văn phòng, mẹ Lâm ngập ngừng hỏi: “Nếu mẹ không mang đồ ãn cho con thì bữa trưa con sẽ ãn gì?”
Lâm Tu nói, “Bảo mẫu của gia đình Tiểu Quân sẽ mang đồ án đến cho con.”
Nếu đại boss đã nói qua với mẹ, cô đương nhiên cũng sẽ không giấu giếm.
Mẹ Lâm được khẳng định điều này, biết Hàn Lận Quân không lừa mình, bà trách Lâm Tu: “Sao con không nói cho mẹ biết”
Lâm Tu vô tội nói: “Chuyện này có gì đâu nha? Chì là một bữa cơm mà thôi.”
Mẹ Lâm nói:” Chuyện này không giống, ít nhất cũng cho thấy cậu ta vẫn rất coi trọng con.”
Tuy không muốn thừa nhận nhưng hành động của Hàn Lận Quân thực sự khiến bà cảm động – nhưng chỉ có một chút thôi, chuyện này không gì so sánh được đến việc con gái bị anh “bắt nạt”.
Lâm Tu cắn môi cười khúc khích khi nhìn thấy vẻ mặt khó xử của mẹ Lâm.
Mẹ Lâm vẫn rất tự hào vì mình đến sớm hơn, đặt hộp cơm mang theo lên bàn, cố ý hỏi: “Vậy sao người kia còn chưa tới đây? Bà ta thường xuyên về muộn thế này à?”
“Vốn dĩ là hôm nay con định đi ra ngoài ăn cơm, nhưng nhận được điện thoại của con, nên con về trước.”
Mẹ Lâm vội vàng hỏi: “Vậy sao? Sao con không nói cho tôi biết sớm hơn? Là đi với với?”
“A…Không có gì đâu ạ, đồng nghiệp mà thôi, hôm nào lại đi cũng được.”
Mẹ Lâm hơi nghi hoặc, “Các con có hay ra ngoài án không?”
“Thỉnh thoảng ạ.” Lâm Tu mở hộp cơm ra, ngồi xuống chuẩn bị bắt đầu án.
Mẹ Lâm thật sự không quan tâm, nhìn thấy cô án ngon , ánh mắt dịu lại, nói: “Ăn từ từ, mẹ đã mang đủ trọng lượng rồi.”
Lâm Tu gật đầu, “Mẹ, mẹ ăn chưa?”
“Mẹ lát nữa trở về sẽ ăn. ”
Lâm Tu dừng lại, nhìn mẹ Lâm, thấy trên mặt bà lộ ra vẻ cưng chiều, trong mắt không khỏi ấm áp.
Mẹ từ nhỏ đã rất thương yêu cô, người khác coi trọng con trai, nhưng nhà họ Lâm thì ngược lại, cỏ đồ ngon, mặc đẹp họ luôn chuẩn bị cho dô trước. Nhìn cô thưởng thức chúng giống như xem báu vật tỏa sáng.
Lâm Tu làm chậm động tác ăn, nuốt thức án vào miệng, nói: “Mẹ, lần này đi lại vất vả quá. Con àn cơm dì Tề nấu là được rồi.”
Mẹ Lâm không vui.” Con là cho rằng mẹ nấu không ngon bằng dì đó sao? Bà ta có thề giao cho con, tại sao mẹ lại không thể?”
” Dì Tề không giống, đây là việc cùa dì ấy, cho dù không phải của dì ấy, Tiểu Quân cũng sẽ tìm người khác đưa cho con, nếu con không án, anh ấy sẽ tự mình tới đưa con đi
ăn, nói chung là nhiều việc a –
Mẹ Lâm mỏ’ miệng, có chút sững sờ,” Hắn sẽ … như vậy? ”
” Vâng. “Lâm Tu gương mặt đỏ bừng gật đầu, cúi đầu tiếp tục ăn.
Mẹ Lâm lúng túng bĩu môi, “Vậy thì… thôi, mẹ đưa cho con một lần, sau này sẽ không đưa nữa.”
Lâm Tu không nhịn được cười nói: “Mẹ, con án ở đây thật sự rất tốt, mẹ, ờ nhà yên tâm đi. ”
Mẹ Lâm nhìn thấy hộp thức ăn cô đặt ở tủ sau, đồ ãn trong đỏ rõ ràng là ít hơn, có lẽ cô đã án, trong lòng bất giác trào lên một cảm giác không rõ, thật là một cảm giác tuyệt vời
khi biết rằng con gái mình đang được chăm sóc chu đáo.

Nhấn Mở Bình Luận