Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 547
Lâm Tu không hiểu sao liền ngủ mê man, sáng hồm sau vừa mở mắt tình dậy.
Cô dụi mắt, cảm giác hơi khác lạ.
Phòng chán ga gối đệm rất ấm áp, so với nhiệt độ lúc ngủ thường ngày của cồ, giống như ôm một cái bếp lò, toàn thân ấm áp mềm mại.
Cô không khỏi nhéo nhéo …
“Buổi sáng, vợ Trên trán có một nụ hôn, giọng nam khàn khàn vang lên bên tai cô, cùng với sự lười biếng vừa mới tỉnh dậy.
Lâm Tu ngây ngốc nhìn lên, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông hiện ra rất gần gũi thân mật, lúc này cô mới nhận ra mình đang ngủ trong vòng tay anh, tay chân đan vào nhau, tư thế rắt mo’ hồ, khuôn mặt cũng rất mơ hồ, bằng một cái đỏ mặt, cố gắng thoát ra.
Lâm Tu: “Buông ra … Em muốn đứng dậy rồi…”
Người đàn ông nhìn phản ứng kinh ngạc của cô, trầm mặc cười, “Xem ra phải mất cả một đêm mới thích ứng được,
hiệu quả thì không quá tốt, có nên thích nghi thêm vài lần nữa không?”
Lâm Tu: “Em đang thích nghi rất tốt! Mấy giờ rồi? Có phải sắp đi làm muộn không?”
“Hoảng cái gì? Đi làm lúc 8 giờ: 30? Hiện tại mới 7 giờ 20, ngủ tiếp một lát.”
Lâm Tu buồn bực muốn duỗi cơ thề đang bị anh ôm sát ra, ” Nơi này của anh xa khách sạn hơn so với nhà em, nếu không dậy chắc chắn sẽ đến muộn!”
Cô đang mang thai nên Hàn Lận Quân không dám đẩy cô quá mạnh, vì vậy anh chỉ có thề để cô đi sơ hở lúc nào đó, ông chủ đang nhìn chằm chằm cồ ở trước mặt…
Cô kêu lên, vội vàng đóng lại quần áo phía trước, khuôn mặt càng đỏ hơn, nhìn chằm chằm anh nói: “Không được nhìn!”
Hàn Lận Quân bật cười ngồi dậy, “Anh đã nhìn cả đêm rồi …”
Lâm Thiệu: “Anh … sao anh không giúp em buộc lại?”
Hàn Lận Quân: “Giúp em buộc lại? Không đem em cởi ra
cũng đã là quân tử lắm rồi.
Lâm Tu:”…” Đại boss lưu manh!
Xuống giường đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, một lúc sau cô bước ra để Hàn Lận Quân đi vào, cô nhanh chóng thay quần áo mặc khi ồng chủ lớn không có trong phòng, liền đẩy cửa đi ra ngoài.
Cô vốn tường rằng mẹ Hàn sẽ không dậy sớm như vậy, nhưng không ngờ cô đã thấy bà đã ngồi vào bàn án đế ăn sáng, cô bước đến với vẻ mặt có chút nóng, “Chào buổi sáng, dì.”
“Chào buổi sáng, “Mẹ Hàn nở nụ cười, vẫy tay với cô,” Con dậy sớm hơn ta nghĩ, tối hôm qua con ngủ có ngon không?
II
Lâm Tu ngượng ngùng nói,” Ngủ ngon ạ, thật ra đây cũng là dậy muộn, con ở nhà thường dậy sớm. “Tất cả chỉ trách là tối hôm qua ông chủ lởn đã làm phiền quá muộn, nửa đêm mới buông tha cô…
Mẹ Hàn nhìn thấy trên cồ cô có vài vết hằn không rõ ràng, bà liền hiểu với, nở nụ cười: “Ngồi đi, dì Tề nướng bánh mì,
thịt xông khói và trứng, chúng ta tự làm bánh mì kẹp, con có muốn án không?”
“Dạ ” Lâm Tu ngoan ngoãn ngồi đối diện bà ấy, nhìn thấy trên bàn có một đĩa rau xanh, trừ bỏ những thứ mẹ Hàn nói ra, còn có những lát xanh tươi, cà chua, chuối và các loại trái cây khác, một bữa ăn hoàn chỉnh kiểu phương Tây, trông rất ngon.
Cô vươn tay muốn tự làm nhưng vết khô trên má khó chịu nên dùng tay vỗ nhẹ.
Mẹ Hàn để ý, “Sao vậy?”
Lâm Tu ngượng ngùng nói: “Không có mỹ phẩm dưỡng da, da mặt của con rất khô.”
Mẹ Hàn chợt nhận ra: “Nhìn mẹ này, không chuẩn bị tốt cho con, con chờ.” Đúng dậy trở về phòng.
Hàn Lận Quân thay quần áo đi ra liền thấy mẹ Hàn và Lâm Tu đang ngồi ỏ’ bàn ăn, hai người không ăn sáng mà tán gẫu mấy chai lọ trên bàn.
Mẹ Hàn:”… Cái này đặc biệt dưỡng ẩm, nhất là khi trời có gió vào mùa đồng. Nếu lau nó vào buổi sáng, ít nhất mặt sẽ không bị nứt nẻ trong hầu hết cả ngày …”
Lâm Tu lắng nghe quan tâm và trông rắt chăm chú, Hàn Lâm Quân đi ngang qua cồ, không nhịn được đưa tay véo khuôn mặt dịu dàng của cô.

Nhấn Mở Bình Luận