Chương 554
Sau khi ký vào tài liệu, Lâm Tu trả lại thông tin cho Trương Hảo, Trương Hảo liền rời đi.
Trên đường đến bộ phận quan hệ công chúng, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, Trương Hảo dừng lại, sắc mặt trỏ’ nên ngưng trọng.
Trợ lý Nhậm … Anh ta không phải là người thân thiết nhất với Hàn tổng sao?
Chuyện quản lý LLâm, có thế nói trực tiếp với Chủ tịch Hàn thông qua trợ lý Nhậm được không?
Quản lý Lâm sẵn sàng chịu đựng, nhưng chuyện này quá đau lòng với cô và cô thậm chí không thể tự mình xem nó. Nếu có thể mời Hàn tổng ra mặt giải quyết, lời đồn đãi tự nhiên sẽ không đánh mà phá, về sau xem ai còn dám có ý kiến với quản lý Lâm?
Hạ quyết tâm xong, cô ấy vội vàng đuổi theo trợ lý, nếu trong vòng hai phút nữa trợ lý rời đi, nhất định sẽ đuổi kịp!
Hết thở dốc, cô ấy chạy ra bãi đậu xe ở cổng, nhìn xung quanh để tìm kiếm bóng dáng hay chiếc xe đang lái ra, nhưng khồng có ai hay chiếc xe nào đi ra trong bãi đậu xe
lúc này, cô ấy vô cùng thất vọng. Động tác của trợ lý nhanh như vậy, anh ta đã đi rồi sao?
Chán nản, cô xoay người định quay lại lầu thì một bóng người đột nhiên xuất hiện sau lưng cô ấy vài bước.
Trợ lý Nhậm cầm trong tay điện thoại di động, rõ ràng là anh ta vừa gọi điện thoại, vừa nhìn thấy cô ấy liền nhướng mày, có chút kinh ngạc nói: “Cô là … trợ lý của quản lý Lâm, cô … đang tìm tôi sao? Hay là quản lý Lâm đang tìm tôi? ”
Trương Hảo đột nhiên chạy xuống tìm anh ta, lúc này trực tiếp đối mặt với anh ta, sắc mặt đột nhiên đỏ bừng, cô ấy nói:“ Tôi… tôi đang tìm anh. ”
Trợ lý Nhậm cất điện thoại, tiến lên hai bước, nhẹ nhàng nói: “Có chuyện gì sao?”
Trương Hảo cắn môi dưới, đột nhiên không biết nên nói gì.
Không ai hướng dẫn cô ấy làm chuyện này, lại hấp tấp liên hệ với anh ta và Hàn tổng, bọn họ sẽ cho rằng mình đang nịnh nọt sao?
Trợ lý Nhậm nhìn cồ ấy đang nói một cách ngập ngừng, nhìn thời gian trên điện thoại, nói: “Nếu không phải khẩn cấp, cồ có thẻ đồi thời gian được không? Bây giờ tồi trở lại
công ty làm việc …
Trương Hảo hoảng sự, nếu hôm nay bỏ lỡ, cũng không biết lần sau cỏ gặp lại không, vội vàng đưa tay ngăn cản, nói: “Có , rất gấp!”
Trợ lý Nhậm gật đầu, “Vậy cồ nói đi.”
Trương Hảo lấy điện thoại di động ra, bấm vào trang rồi đưa cho anh ấy, nói: “Quản lý Lâm bây giờ bị đồn là đang ở trong khách sạn. Sáng nay là đồng nghiệp gửi cho tôi. Anh xem đi.”
Trợ lý Nhậm nhanh chóng đọc xong nội dung và khuôn mặt của anh ấy trở nên nghiêm túc.
Trương Hảo: “Quản lý Lâm quá tốt, không phải như những gì họ nói. Không ai trong khách sạn biết rằng cô ấy sẽ sớm kết hôn với Chủ tịch Hàn. Tôi thực sự cảm thấy có lỗi với cô ấy. Nhưng quản lý Lâm khồng phải loại người thích tuyên bố to tát và dù cô ấy có nói ra thì đồng nghiệp cũng không tin nên cô ấy chọn cách im lặng, nhưng những người khác cũng không kiềm chế đưực vì lòng tốt của cô ấy. Nội dung tin nhắn này hôm nay còn hơn tuần trước, không biết còn nặng hơn bao nhiêu lần, Hàn tồng cũng bị liên lụy. Đó là lý do tại sao tôi mới dám nhờ Hàn tồng giúp đỡ, hi vọng anh ấy có thể giúp được quản lý Lâm …”
Trợ lý Nhậm hiểu ý cô ấy, và không khỏi đối với dũng khí của cô ấy nhìn bằng cặp mắt khác.
Là một trợ lý nhỏ, anh ấy cũng lo lắng cho ông chủ của mình như vậy, anh ấy cũng là một trợ lý… anh ấy cũng cảm thấy như vậy!
Trợ lý Nhậm nói: “Tôi hiểu rồi, cô gửi cho tôi nội dung này, tôi về sẽ nói với Hàn tổng sau, nhưng đừng nói cho ai biết trước.”
Trương Hảo thở phào nhẹ nhõm nói: “Tôi nói cũng phải có người tin …”