Chương 566
Hi vọng của cô ta chỉ trong chốc lát lại nhen nhóm.
Cô ta nhìn Hàn Lận Quân được dìu vào phòng, biểu thị anh đã uống quá nhiều, cô ta đoán chắc là Lâm Tu đã nói bậy, làm sai chuyện chọc tức Hàn Lận Quân, nhìn thấy cô liền chạy đi, cho dù nói chuyện kết hôn thì cũng biết chỉ là một tiện nhân phụ thuộc vào khuôn mặt của Hàn Lận Quân, và điều này đã trỏ’ thành một cơ hội hoàn hảo cho cô ta.
Mà bây giờ, trong phòng chỉ có một mình Hàn Lạn Quân …
Người đản ông say rượu này cần sự bầu bạn của một người phụ nữ, chì cần có cơ hội lên giường, cô ta tuyệt đối tin tưởng có thể khiến anh dục tiên dục tử, cúi đầu xưng thần!
Điều quan trọng nhất là mặc dù ở không quan tâm lắm đến hoạt động của công ty nhà mình, nhưng lần này xảy ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, cô ta đành phải cắn ráng cố gắng một chút.
Cô ta chưa bao giờ tiếp xúc với những gì Lương Kiều Kiều đã làm, sau khi nghĩ lại, cô ta chỉ có thể dùng thủ đoạn này đề tìm kiếm sự giúp đỡ, chỉ cần Hàn Lận Quân nếm trải vị ngọt mà cồ ta dành cho anh …Còn lo lắng chuyện nhà họ
Lương có được không được giải quyết?
Hàn Lận Quân nhìn thấy Lương Oánh Oánh đang mặc bộ đồ ngủ bằng ren lộ ra ngoài, anh liền nhìn sang chỗ khác rồi sốt ruột nói: “Cô là phụ nữ không biết xấu hồ sao? Mau mặc lại quần áo đi!” Gọi trợ lý Nhậm gọi bảo vệ.
Khi Lương Oánh Oánh nhìn thấy anh đang đi về phía phòng ngù, cồ ta mừng thầm, và nói rằng người đàn ông đó không thẻ đợi được, đúng không? Nếu không, vào trong phòng làm gì ?
Cơn tức giận lớn như vậy, chắc chắn là bởi vì Lâm Tu vừa rồi náo loạn gây ra.
Cồ ta nhanh chóng đi theo, dũng cảm ôm lấy Hàn Lận Quân đang ỏ’ bên giường chuẩn bị cúi người nhận điện thoại, lấy hết can đảm ôm lấy anh, hai má áp vào lưng anh, nói: “Hàn tổng, kỳ thực em vẫn luôn rất thích anh. Khi anh thuyết trình về khởi nghiệp tại Đại học T hai nàm trước, em đã yêu anh khi ỏ’ dưới khán đài nhìn thấy anh. Anh rất năng động và duyên dáng, điều đó đã thu hút em sâu sắc, cho nên em cũng rất chăm chỉ làm cho mình đẹp hơn, tốt hơn nữa mới xứng với anh. Hàn tồng, em đến khách sạn này là muốn gần anh thêm một bước, em đều là vì anh! ”
Hàn Lận Quân cứng đờ, eo bị cô ta ôm chặt, sau lưng nồng nặc mùi bột mõ’ và nước hoa của một người phụ nữ xa lạ, lẫn với mùi rượu từ cơ thề anh khiến anh cảm thấy hơi buồn nôn, sắc mặt hoàn toàn sa sầm, cả người duỗi ra. Bàn tay muốn bẻ tau của cô ta, anh chỉ tay và giận dữ nói: “Càn rõ! Tôi đã bảo cô cút rồi, cô không hiểu sao?”
Dù sao thì anh cũng uống rượu, tuy tằng lực lớn, nhưng cũng không linh hoạt, Lương Oánh Oánh vừa vặn co rụt tay lại, giãy ra khỏi kiềm chế của anh, càng ôm chặt anh hơn, nói: “Hàn tổng, em muốn đi cùng anhlà tự nguyện, em biết anh vừa đuổi tiện nhân vô liêm kia sỉ và tâm trạng không tốt, nên em ở đây đế giúp anh lấy lại tâm trạng, được không? ”
Một chuỗi nổ trong đầu Hàn Lận Quân, và anh nheo mắt nguy hiểm,” Cô nói… ai là tiện nhân? ”
Lương Oánh Oánh nói:” Em vừa mới nhìn thấy Lâm Tu từ trong phòng Hàn tống đi ra ngoài, cô ta bước nhanh với khuôn mặt che kín mặt, giống như bị đuổi đi vậy, từ tận đáy lòng em rất thích anh, đừng lo lắng, em sẽ không bao giờ phạm phải những sai lầm mà cô ta đã gây ra., chắc chắn sẽ làm anh hài lòng! ”
Đúng không? Đi nhanh?
Người phụ nữ nhỏ bé đó thực sự bước đi rất nhanh! Không phải đã nhắc nhỏ’ rất nhiều lần phải giảm tốc độ!
Vẻ không hài lòng trong mắt Hàn Lận Quân càng nặng nề, phát hiện eo mình càng bị quấn chặt hơn, cúi đầu liếc mắt nhìn, ngón tay dính đầy sơn móng tay màu đỏ trông rất kinh tởm. Làm sao có được một phần vẻ đẹp của một cô gái trong trái tim anh?