Chương 583
Lâm Tu đưa thiệp mời cho Trương Hảo, Trương Hảo nhận lấy, rất cao hứng, giống như trúng số vậy.
Lâm Tu nói: “Tôi nhớ rằng cô cũng là fan của Ngu Diệp Nhi?”
Trương Hảo cất thiệp mời, “Vâng, cực kỳ hâm mộ! Tồi vừa mới xem bộ phim cô ấy vừa chiếu vào tối hồm qua, rất hay!”
Lâm Tu cười tmr tỉm, nói: “Cô ấy sẽ đến dự đám cưới
Trương Hảo: “Thật sao?”
“Thật đấy, nhưng đừng nói cho ai biết, tôi mới biết là cô ấy sẽ được mời, nên tôi không dám nói cô ấy có tới hay không. Rốt cuộc sao lớn đều bận rộn như vậy.”
Trương Hảo nói,” Nhưng đây là lễ cưới của Hàn tống, cô ấy hẳn là phải cho mặt mũi đúng không? ”
” Hẳn là vậy…”
Lâm Tu nhớ tới mình hôm đó gặp Nhu Diệp Nhi, người bên kia rất tốt bụng mời cô đến nhà chơi, nhưng không biết có phải là chân thành không, hay là do sếp lớn ở đó nói
chuyện lịch sự.
Buổi chiều Hàn Lận Quân gọi điện cho cô nói hôm nay có việc xã giao không thể đến được, không có cách nào đến đón cô, mà sẽ cử trọ’ lý tới.
Biết rằng phàn kháng không hiệu quả, cô đồng ý.
Khi cồ tan sở, trợ lý Nhậm đến đón cô theo chỉ dẫn của Hàn Lạn Quân.
“Hôm nay Hàn tồng có bận không?” Lâm Tu gửi thông tin cô đã lên xe cho Hàn Lận Quân, sau đó hỏi trợ lý Nhậm.
Trợ lý Nhậm nhìn thẳng về phía trước, “Cũng bình thường ạ, hôm nay Hàn tổng tổ chức hai cuộc họp nhỏ, buối trưa ra ngoài giao lưu, sau đó xử lý tài liệu và tiếp khách hàng đến thám, khá thường xuyên.”
Nghe có vẻ như lịch trình dày đặc.
sếp lớn không có trả lời, vì vậy Lâm Tu lại cất điện thoại vảo trong túi xách, nhìn xuống túi đồ ngủ đặt bên cạnh chân, nghĩ ngợi lung tung, nghiêng đầu hỏi: “Trợ lý Nhậm, không phải có bệnh nghiện sạch sẽ chứ?.”
Trợ lý Nhậm: “Đúng vậy, Hàn tồng rất thích sạch sẽ.
Lâm Tu u: “Anh đã tiếp xúc với anh ấy rất nhiều, có hay chạm vào quần áo của anh ấy khi đi cùng nhau không – chẳng hạn như ống tay áo? ”
Trợ lý Nhậm thận trọng.”… Đúng vậy, tôi thường đi phía sau Hàn tồng, nếu không tôi sẽ mở cửa cho ngày ấy trước hay ấn vào tầng thang máy. Có lẽ trong quá trình này có thể vô tình đụng phải.”
Anh ấy từ gương chiếu hậu liếc nhìn Lâm Tu ờ ghế sau, không rõ câu hỏi này của cô cỏ ý gì.
Câu hỏi này thực sự kỳ lạ.
Lâm Tu: “Anh đã bao giờ thấy anh ấy cởi quần áo ngay tại chỗ vì anh vô tình chạm vào quần áo của anh ấy chưa?”
“…” Trợ lý Nhậm mồ hồi chảy ròng ròng, “Cô Lâm, nếu là sự sạch sẽ vậy … có hơi quá không? ”
Nỏ làm tồn thương lòng tự trọng của người ta đấy.
Lâm Tu: “Vậy ý của anh là …”
Trợ lý Nhậm: “Không có, Hàn tồng không có phản ứng gì
cả. về cơ bản, anh ấy sẽ tiếp tục mặc quần áo, cũng sẽ không khoét một lỗ ở vị trí tôi đã chạm vào. về điếm này, Hàn tồng rất bình thường!”
Lâm Tu hơi lo lắng khi nghe trợ lý Nhậm nói, không biết là đang nói cho Hàn Lận Quân hay đang biện minh cho bản thân, cô đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, cong khóe môi.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Trợ lý Nhậm có chút sững sờ, “Cồ Lâm, sao cô lại đột nhiên hỏi về sự sạch sẽ của Hàn tồng?”
Lâm Tu nhún vai nói: “Không có chuyện gì, cứ hỏi vậy thôi.”
Trợ lý Nhậm: Đây có phải là một câu hỏi bình thường?
Anh ấy không biết điềm xuất phát của cô Lâm là gì, không biết câu trả lời vừa rồi của mình có làm cô hài lòng không, nếu nó chạm vào điểm chớp nào thì… con dao của Hàn tống cỏ thể đâm anh ấy 100 lỗ!
Thật kinh khủng!
Anh cho rằng cô L lâmà một cô gái vô hại và đáng yêu, nhưng ai có thể ngờ cô lại là một chủ nhân đáng sự như vậy!
Thật sự là … hơi quá so với Hàn tổng!