Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 590
Vừa bước vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm của thức án thoang thoảng trong bếp khiến tâm tình cảm thấy dễ chịu hơn.
“Phu nhân, bà đã về sao?” Dì Tề nghe thấy tiếng nói liền quay đầu lại chào hỏi.
“À, dì đang chuẩn bị cho bữa tối sao?” Mẹ Hàn thay giày và bước đến bàn àn, và hỏi khi thấy một số món án đã được dọn ra.
“Sắp xong rồi, chỉ cần hầm sườn heo vả khoai môn một lát thôi.”
“Có ai ở nhà không?” Mẹ Hàn hỏi.
“Tôi đến đây cũng không thấy ai. Cửa phòng Hàn tiên sinh luôn đỏng chặt, gõ cửa cũng không ai trả lời nên tôi khồng biết ngài ấy có ở trong hay không.”
Người nhà họ Hàn sẽ nói với dì ấy ngày nào cũng có vài người ăn cơm ở nhà để dì ấy dọn cơm, rõ ràng trưa hôm nay dì ấy mới có mặt ỏ’ nhà, dì ấy cũng rất phân vân.
Nhưng dì ấy đoán có lẽ họ đi dạo chơi rồi khồng về nên
cũng không quan tâm lắm.
Nếu nhà họ Hàn đều ở nhà thì thường không khóa cửa phòng, mẹ Hàn cũng thấy lạ nên bước tới, nghe ngỏng ở cửa.
Không có âm thanh.
Bà giơ tay gõ cửa, hỏi: “Tiểu Quân, con có ở trong không? Đến giờ án cơm rồi, gọi Tiều Tu ra ngoài đi.”
Bà lại nghe, lần này nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần, vội vàng đứng dậy, duỗi thắng người, ngay sau đó cửa đã bị mở ra, Hàn Lận Quân đang mặc quần áo ở nhà, tóc ướt lưng đứng ở bên cạnh cửa, “Mẹ, mẹ đã về rồi sao?”
Mẹ Hàn nghi ngờ nhìn anh, trong lòng cảm thấy kỳ quái, “Con có ở bên trong sao? DÌ Tề nói gõ cửa không có ai trả lời. Dì ấy tưởng con không có ở nhà.”
Hàn Lận Quân cười,” Dạ.”
Mẹ Hàn muốn nhìn vào trong, “Tiểu Tu đâu?”
Hàn Lận Quân bình tĩnh chặn cửa, “Cô ấy đang ngủ.”
Ban ngày ngủ làm gì? Không phải nói buổi sáng đi khám
thai sao? Là đã đi về hay là chưa đi?”
” Đã đi về rồi ạ.”
” Vậy ban ngày con tắm làm gì vậy … “Càng nói chuyện, bà càng cảm thấy có điều gì đó không ổn, và bà nhìn vào khuôn mặt tuấn dật của con trai mình.
Hàn Lận Quân cười khẽ không trả lời, cử như vậy ngoan cố đứng ở bên cửa, cúi đầu nhìn mẹ mình.
Mí mắt của mẹ Hàn đột nhiên nhảy dựng, đứa trè này thật lớn, luôn bình tĩnh, xuất sắc và khôn ngoan, hầu như chưa bao giờ bày ra bộ dạng lười biếng như vậy trước mặt bà.
Mặc dù anh vẫn đứng thẳng và ngay thẳng, nhưng vẫn toát ra vẻ lưu manh khó hiểu khiến bà hơi đỏ mặt.
Nó đã trải qua những gì?
Sau khi hắng giọng, bà nói: “Chúng ta sẽ ăn tối sớm, vậy mau đánh thức Tiểu Tu đi. Muốn ngủ thì đợi ăn xong rồi đi ngủ tiếp.”
“Được rồi, con sẽ gọi bây giờ.”
Cửa đang chuẩn bị đóng lại, rồi lại bị mẹ Hàn ngán lại:” Vào
mùa đông lớn thế này, nhớ lau khô tóc sau khi gội đầu, đừng đé cảm lạnh.”
” Được rồi, con hiểu rồi.”
Hàn Lận Quân đóng cửa, khóa lại, quay người và đi về phía giường.
Mẹ Hàn nghe thấy tiếng khóa, bước chân dừng lại:
Hàn Lận Quân ngồi ỏ’ mép giường, nhìn xuống cồ gái nhỏ đang cuộn tròn trên giường, sắc mặt ửng hồng ngủ yên, và khuôn mặt của cô mệt mỏi, hốc mắt hơi đỏ và sưng lên vì những giọt nước mắt trước khi đi ngủ.
về phần tại sao lại có nước mắt…
Hàn Lận Quân trái tim lập tức mềm mại, cúi người hôn lên môi cô, nói nhỏ: “Vợ, đến giờ án cơm rồi.”
Không có đáp lại.
Hương thơm từ cơ thể người phụ nữ xâm nhập vào chóp mũi anh, cơ thề người đàn ông lập tức bắt đầu phản ứng.
Anh sững người, đôi mắt đen mờ đi.
Trong lòng thầm đọc những lời bác sĩ nói: một tuần hai lần, ba bốn ngày một lần, không hơn không kém …
Phải mất một lúc để kiểm soát bản thân, hít thở thật sâu rồi lặng lẽ rút lui.
Sau đó anh gượng dậy và đi vào phòng tắm.

Nhấn Mở Bình Luận