Chương 598
Lúc cậu gọi, đều làm bố mẹ Lâm sửng sốt.
Chị Hàn là sao?
Người phụ nữ trẻ ôm đứa trẻ là Hàn Tô Vi, cô ấy mỉm cười khi nhìn thấy Lâm Tiến, “Em trai Lâm, cậu đến rồi, vậy hai người đây là chú dì sap?”
Lâm Tiến vội vàng giới thiệu: “Đúng vậy, đây là ba của em, đây là mẹ em, bố mẹ, đây là chị gái của anh rể.”
Hàn Tô Vi cười với cha Lâm và mẹ Lâm:” Xin chào chú dì, cháu tên là Hàn Tô Vi, Tiểu Quân là em trai cháu, mời các vị tới tới đây.”
Mặc dù cha Lâm và mẹ Lâm đều biết Hàn Lận Quân có chị gái nhưng chưa từng gặp mặt, không ngờ lại có thề gặp nhau ở hành lang này.
Mẹ Lâm cười nói: “Xin chào, chị gái Tiểu Hàn …”
Hàn Tô Vi bật cười, “Dì đây là có bao nhiêu khách sao chứu? Cứ gọi cháu là Tiểu Vi, sau này chúng ta sẽ có nhiều cơ hội gặp nhau hơn.”
Mẹ Lâm sau khi suy nghĩ, “Được rồi, Tiều Vi, bố mẹ cháu cỏ ở đây không?”
“Dạ đến rồi, cháu vừa ra khỏi phòng để tìm đứa nhỏ, bây giờ sẽ trở về, dì đi với cháu.”
Mẹ Lâm lo lắng nhất là thái độ của Hàn gia đối với người ngoài, đề biết con gái mình sau khi kết hôn có hòa thuận với người ta hay khồng, và bây giờ bà cảm thấy yên tâm khi nhìn thấy Hàn Tô vi có chút duyên dáng và người ta dễ hòa đồng với người ta như vậy.
Khi một vài người quay trở lại phòng, Hàn gia đã ở bên trong, cha Hàn, mẹ Hàn, và ông nội Hàn, cũng như chồng của Hàn Tô Vi.
Mẹ Lâm vừa vào cửa, định chào hỏi nhà họ Hàn thì phát hiện có người trong phòng vệ sinh bên cạnh, vô thức quay đầu lại nhìn …
Hàn Lận Quân và Lâm Tu đang ở bên trong, cồ gái đứng trước bệ rửa mặt và duỗi tay ra, người đàn ông đặt tay lên, từ phía sau cô tựa vào vai vươn hai tay về phía trước, nắm lấy hai tay cô và cùng nhau rửa sạch dưới vòi nước.
Hai người đều mang theo nụ cười trên mặt, động tác rất tự nhiên hài hòa, nhưng là rửa tay đây sao? Rõ ràng là đang
tán tình!
Mẹ Lâm:”…” Bà đỏ mặt.
Lâm Tu nhanh chóng nhìn thấy mẹ, hoảng sợ vươn tay đầy người đàn ông phía sau, đỏ mặt rút tay về bước tới: “Ba, mẹ, hai người đến rồi.”
Anh đứng bên cạnh Lâm Tu, hai tay đút túi quần, khuôn mặt đẹp trai của anh hơi nâng lên, “Chào bố mẹ.”
Mẹ Lâm gật đầu với vẻ dịu dàng.
Tình tiết nhỏ vừa rồi chỉ diễn ra trong vài giây, Bố Lâm không để ý đến điều gì và đáp lại Lâm Tu bằng một nụ cười: “ừ, vừa tới.”
Lâm Tiến cũng chào hỏi Hàn Lặn Quân.
ở đằng kia, Hàn Lận Quân đã buông hai đứa nhỏ ra, nói với người nhà họ Lâm về sự xuất hiện của nhà họ Lâm, người nhà họ Hàn, bao gồm cả ông nội Hàn, lập tức đứng dậy chào đón họ.
Mẹ Hàn nắm tay Lâm Tu đi tới chào hỏi.
Người ngạc nhiên nhất chính là Lâm Tiến, “ông lão đẹp
trai” Giáo sư Hàn mà cậu vẫn luôn nhắc đến với người khác thực ra lại là ông nội của nhà họ Hàn, khiến cậu lập tức kinh ngạc.
Mẹ Lâm và Lâm Tu ngồi bên nhau, hai ngày một đêm họ không gặp nhau, hai mẹ con thình thoảng thì thầm.
“Hôm nay đi khám thai sao?”
“Dạ đi rồi.”
“Nói thế nào?”
“Đều tốt ạ, đã hai tháng.”
Mẹ Lâm nhìn bụng nói: “Mẹ mua cho con một vài bộ quân
áo bà bầu, đừng mặc những bộ quần áo bó chặt như vậy nữa, bỏ bụng.”
” Dạ.” Lâm Tu nhu thuận trả lời…
Mẹ Lâm nhẹ giọng hỏi:” Đêm nay có về nhà không?”
Lâm Tu thoáng do dự, khuôn mặt ửng hồng, đỏ ửng nói: “Có về ạ.”
Mẹ Lâm nói, “Trờ về cũng đỏ mặt?”
Lâm Tu:”… Buổi tối con sẽ về thu dọn đồ đạc, có thế sau này sẽ thường xuyên ở bên kia.” Đây là hôm nay cô đáp ứng boss, về sau mỗi lần quay về Lâm gia, bọn họ là mang theo” nhiệm vụ”.