Chương 632
Lâm Tu nghe được một tia ủ rũ trong thanh âm của anh, có chút đau lòng,” Điều chỉnh múi giờ rồi sao?”
Hàn Lận Quân nói:” Đang điều chình, ở trên máy bay ngủ mấy tiếng, bây giờ còn tốt.”
” Trên máy bay? Đã bao lâu rồi? Anh không ngủ nữa? ”
Hàn Lận Quân nói: “Xong việc anh sẽ đi ngủ.”
Anh sẽ dỗ dành cô, anh là người nối tiếng cuồn công việc, anh cho rằng cô không biết sao?
Cô khịt mũi, cố ý hỏi: “Bây giờ là mấy giờ?”
“Chưa đến 6 giờ.”
Lâm Tu nghiêm nghị nói, “Vậy em ra lệnh cho anh đi ngủ lúc 9 giờ, anh cỏ thể làm được không? ”
Hàn Lận Quan bên kia liếc nhìn đồng hồ đeo tay, rõ ràng là không đủ thời gian, cau mày khó hiểu, im lặng một lúc, Tề Tuyên Phong ở bên cạnh liền nhận ra, quay đầu nhướng mày hỏi.
Hàn Lận Quân ho nhẹ, nhỏ giọng nói: “Ah sẽ cố gắng hết sức, nhưng anh không thế đảm bảo.”
Lâm Tu bĩu môi nói: “Em không quan tâm, em sẽ gọi cho anhsau ba tiếng, nếu là anh còn bận công việc, thì cuộc gọi tiếp theo em sẽ không trả lời! “Cảm thấy lời nói đó chưa đủ gay gắt, cô nói thêm,” Hơn nữa, em còn muốn táng ca, làm việc cả ngày lẫn đêm không nghỉ, xem anh đau lòng không!
II
Hàn Lận Quân cười nhẹ, nắm lấy câu nói cuối cùng của cô, chậm rãi hỏi:” Vậy, em đây là đau lòng anh? ”
Tim Lâm Tu đập nhanh, mặt đỏ bừng, kiên định nói:” Em là tỏ lòng thương với những đồng nghiệp làm việc chàm chỉ với anh, bản thân anh có thể là một người tham cồng tiếc việc, cũng không thẻ để cho người khác được nghi ngơi tốt sao?”
Hàn Lận Quân nhẹ nhàng nói:” Vợ nói đúng, anh hứa sẽ đưa họ đi ngủ sớm lúc ỏ’ buổi tối, được không? ”
Lâm Tu khẽ cắn môi dưới, “Mmmm”.
Phản ứng tốt cùa cô khiến trái tim Hàn Lận Quân run lên, bước chân cũng khựng lại, ngẩng đầu nhìn chiếc hộp sắp đến nơi, cầm điện thoại ra xa hơn một chút, đối với đám
người Tề Tuyên Phong nói: “Các anh đi trước đi, em vào ngay.”
Tề Tuyên Phong hiểu ý gật đầu, anh đặt điện thoại lại bên tai, đút một tay vào túi quần, đi tới cửa sồ bên cạnh,” Vợ, bé con vẫn ngoan chứ? Không gặp rắc rối chứ? ”
Lâm Tu dựa vào tường, cô cúi đầu vuốt ve bụng dưới, vừa lúc thằng nhỏ trong bụng cồ đá, cồ nghĩ:” Anh có thấy ảnh và lời nói hôm qua em gửi cho anh không?
” Bộ đồ ngủ của em rất đáng yêu.”
Mặt Lấm Tu càng nóng hơn, lúc này cô đang mặc nó, bất giác nói:” Anh chì nhìn thấy đồ ngủ thôi sao? ”
Hàn Lận Quân nói:” Đương nhiên là không, còn thắy cô gái bảo bối.
Lời còn chưa nói xong, chợt nghe phía sau truyền đến thanh âm:” Ham”
Giọng nói này không chỉ có Hàn Lận Quân nghe được, Lâm Tu đang nghe điện thoại cũng nghe được, sững sờ, nhận ra là Linda
Hàn Lận Quân quay đầu lại nhìn, Linda và Drew cùng nhau
đi tới, vừa nhìn thấy anh liền chào hỏi.
Anh nhẹ gật đầu, chỉ vào phòng cách đỏ không xa rồi ra hiệu cho họ đi trước.
Drew quay lưng bước đi nhưng Linda vẫn đứng đó nhìn anh, từ xa cô ta có thể nhìn thấy nụ cười dịu dàng trên gương mặt của Hàn Lận Quân, người đàn ông này chưa bao giờ nỏ’ nụ cười với cô ta trước đây, điều này khiến cồ ta đoán được là ai đầu bên kia điện thoại trong nháy mắt truyền đến cảm giác chua xót trong ngực, vừa rồi cồ ta gọi cho anh cũng không thèm nghĩ tới.
Hàn Lận Quân muốn nói vài lời với Lâm Tu, nhưng khi nhận thấy sự hiện diện của Linda, anh không thể nói thêm được nữa.
Một nụ cười nhàn nhạt nở trên môi Linda, cô ta nhẹ giọng nói: “Đừng nói lâu nữa, em đợi anh án cơm Nói xong, cồ ta vẫn tiếp tục duy trì nụ cười đó, quay người bước vào hộp.
Hàn Lận Quân lập tức trầm mặt, cầm chặt điện thoại: