Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 664
Lâm Tu sửng sốt, quên luôn nghẹn ngào “Khi nào?1
Bà tay to của Hàn Lận Quân vỗ về mái tóc dài của cô, mắt đen hơi chớp động hạ xuống, mang theo một tia như lâm vào sương mù,” Hẳn là lúc em năm ba đại học đi, hình như là điện thoại mới mua nhưng không tìm được, lôi kéo Tiêu Nam tìm khắp nơi trên sân thể dục, vừa tìm vừa khóc, nhớ rõ không?”
Lâm Tu cũng theo lời anh mà nhớ lại, quả thật là có chuyện như vậy.
Khi đó, điện thoại di động cũ thường xuyên bị hỏng, sửa mấy lần cũng không xong nên mẹ Lâm chĩ đơn giản là mua cho cô một cái mới. Cô đợi Tiêu Nam trên sân chơi với chiếc điện thoại di động mới, sau đó hai người vào thư viện, chưa kịp ngồi xuống thì phát hiện mất chiếc điện thoại di động của mẹ Lâm cho. Phải biết rằng chiếc điện thoại cũ chỉ cỏ 1500 khi cô mua nó, có thề tưởng tượng cô đã lo lắng như thế nào khi bị mất chiếc điện thoại mới.
Tiêu Nam cũng cùng cô tìm kiếm mọi ngóc ngách trong sân chơi nhưng không tìm thấy, cuối cùng đành thất vọng quay vê.
“Lúc đó anh đứng quan sát từ bên cạnh sao?”
Hàn Lận Quân: Anh vừa lúc đi ngang qua, kết quả nhìn thấy một cô gái đang khóc, kéo bạn đồng hành của cô ấy đi vòng quanh sân chơi hết lần này đến lần khác, như thể cô ấy không biết chính mình giống như đi bộ 11 lần từ điểm bắt đầu đến điềm kết thúc …”
Lâm Tu:”…” Cư nhiên ngay cả 11 lần cũng biết đến, bản thân cô cũng chưa từng đếm, anh đã đứng nhìn cô bao lâu?
Nhưng … Cô sụt sịt nói: “Ngày hôm sau, có một vị tiền bối liên lạc với em và nói rằng anh ấy nhặt được điện thoại di động của em trên sân chơi và bảo em đến lấy, như vậy vận may của em thực sự khồng tệ ”
“.. ừm.”
Lâm Tu nghĩ đến cái gì, cũng không nói nên lời,” Anh cư nhiên là đúng nhìn em khóc, cũng không có giúp em tìm? ”
Hàn Lận Quân:” Làm sao em biết anh không tìm? ”
Lâm Tu : “Anh đã tìm sao?”
…” Vẻ khó chịu thoáng qua trên mặt Hàn Lận Quân, anh ho
khan, vỗ vỗ vai cô, “Ngoan, đề anh nhìn xem nào, xem có đẹp như anh nhớ không.”
Lâm Tu do dự, cuối cùng cô từ từ ngẩng đầu lên từ vai anh, lộ ra vẻ đáng thương.
Hàn Lận Quân đau khổ nhìn đôi mắt đỏ hoe của cô, đưa tay lên lau nước mắt trên khóe mắt, giả vờ thoải mái trêu chọc: “Khóc thannhf mắt thỏ ~ Nếu em khóc nữa, tai thỏ hãn là cũng sẽ lộ ra
Lâm Tu không thể chịu đựng được.
Ngay lập tức, cô mím môi cố nhịn cười, bởi vì cô nhìn thấy ánh mắt ngượng ngùng trong ánh mắt của ông chủ lớn, và tự nghĩ, thật sự rất khó để nhìn thấy anh như thế này, trước đây, cô đã từng xấu hổ trước anh, nhưng ngày nay phong thủy lại đổi vòng.
“Đó có phải là lần đầu tiên anh nhìn thấy em?” Cô hỏi anh với đôi mắt lấp lánh.
Anh giơ tay gãi nhẹ chóp mũi cô, cười nói: “Không phải.”
Lâm Tu mờ to mắt, “Còn không phỉa? Lần đầu tiên là khi nào?”
‘Vào …
Lâm Tu khẩn cấp muốn biết, nhìn thấy anh do dự như vậy, trong lòng rất lo lắng, “Hàn tồng, anh khi tổ chức cuộc họp ờ công ty cũng nói lắp thế này sao?”
“…” Hàn Lận Quân nhíu mày, bật cười nhẹ, và ho một cái, nghiêm nghị nói, “Lần đầu tiên là ở phòng làm việc của ông nội.”
Kỳ thật đừng nói là phòng làm việc, cô thật sự là không có ấn tượng đã gặp qua anh ở bất cứ chỗ nào trong trường học.
Lâm Tu có chút tự cảm thấy thẹn, người ta một mực chút ý tới cô, cồ lại ngay cả sự tồn tại của người ta cũng không
cảm nhận được.
Hàn Lận Quân: “Em hẳn là biết mấy năm trước ông nội bị viêm phồi một lần và phải nằm viện một tuần?”
Lâm Tu: “Có nhớ.”
Hàn Lận Quân: “Sau khi ông nội xuất viện, anh có đến trường gặp ồng. Chúng ta đang nói chuyện trong phòng làm việc, đột nhiên một nhỏm học sinh đến kéo ông nội ra nói chuyện phiếm trong phòng khách, anh ở trong phòng làm việc đề đọc sách, đột nhiên một cô gái mặc váy trắng bước vào, mái tóc bồng bềnh, làn da đẹp, dáng vẻ học sinh…”
Lâm Tu ngây ngốc hỏi,” Đó là em?

Nhấn Mở Bình Luận