Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 668
Sau hai ngày ăn cháo gạo trắng và nước muối đường, Lâm Tu vừa nhìn thấy món ản quen thuộc của Trung Quốc, ngửi thấy mùi vị quen thuộc, cô thực sự rất thèm thuồng.
Hàn Lận Quân không dám cho cô ăn uống thả ga ngay khi vừa khỏi bệnh, vì vậy anh gọi một ít đồ ăn nhẹ, nhưng cũng đù để cô thỏa mãn cơn thèm.
Hàn Lận Quân đưa cồ đến một nhà hàng Trung Hoa được trang trí đẹp mắt gần khách sạn, gọi một vài món án cô yêu thích.
Lâm Tu đang bưng bát cơm ăn một cách thích thú, Hàn Lận Quân ngồi ở bên cạnh chậm rãi gắp rau cho cô, nhìn cô đang gặm những miếng sườn cho đến khi miệng đầy dầu, anh không khỏi mỉm cười.
Vừa định nói gì đó, điện thoại trên bàn vang lên, anh cầm lên nhìn, nhíu mày rồi cúp máy.
Lâm Tu giương mắt liếc anh một cái, thấy vẻ mặt anh lãnh đạm, coi như không cỏ chuyện gì, nhưng giữa hai lông mày lại hiện lên một tia thù địch, nếu không phải cô luôn ở bên cạnh anh, biết anh ở một mức độ nhất định, một sự thay đồi tinh vi như vậy thực sự là không thể nhìn ra.
Cồ cắn nhẹ đầu đũa và hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Rốt cuộc, ánh mắt tàn nhẫn của Hàn Lận Quân vụt qua, anh mìm cười với cô và nói: “Không cỏ gì đâu.”
Cô nói, “Có phải trên công việc lại có gì không vừa ý sao? ”
Hàn Lận Quân mơ hồ nói,” Xem như là vậy.”
Thấy cô mút xong xương sườn liền nhổ ra, anh lại kẹp một miếng khác gắp vào bát cho cô. Không biết tại sao, nhưng anh đặc biệt thích xem cách cô ăn sườn, rõ ràng là bộ dạng thánh tú cũng rất nhiệt tình yêu thích thịt sườn, sau khi án xong, cô luôn thề hiện vẻ hài lòng, điều này luôn thu hút anh nhìn thêm nhiều lần.
Lâm Tu không nhận ra rằng anh thực sự đang cố ý chặn miệng mình với miếng sườn, cô sẽ vui vẻ án nếu có thể, ai để cô bị “bỏ đỏi” hai ngày chứ? Ăn kiểu này là điều dễ hiểu.
Hàn Lận Quân cũng tự ăn cơm của mình, một lúc sau, điện thoại lại vang lên, lần này anh nhấc máy là của Tề Tuyên Phong.
“Lận Quân, tôi vừa nhận được tin anh em Drew nộp tiền bảo lãnh và ra ngoài. Hai ngày nay công ty của họ tương đối bận rộn, rất có thể họ sẽ tìm đến cậu, cậu nên cẩn thận.”
Mặc dù hành vi cùa hai anh em ngày đó đã đủ để bị kết án, nhưng ở Mỹ, một đất nước quan trọng vấn đề tiền bạc, cỏ thể thoát khỏi quyền giam giữ miễn là có đủ khả năng bảo lãnh.
về vắn đề này, với tư cách là người nước ngoài, họ thực sự bất lực.
Tuy nhiên, suy cho cùng, mục đích đến Mỹ lần này cùa họ không phải vấn đề này nên họ cũng không quá coi trọng, đây là một trong những lý do khiến đối phương dễ dàng giải quyết bằng tiền.
Hàn Lận Quân dựa vào lưng ghế, nhẹ giọng nói: “Em biết rồi, họ vừa gọi điện thoại cho em.”
“Tìm cậu rồi sao? Chắc là vì công ty của bọn họ, đúng không?”
Hàn Lận Quân nhếch môi, “Em không biết, em không trả lời. ”
“ Cậu đang ờ khách sạn à? “Tề Tuyên Phong hỏi lại.
Hàn Lận Quân nhẹ nhàng vén mái tóc dài cùa Lâm Tu ra sau tai, “Không có, em đưa Lâm Tu ra ngoài án cơm.”
Lâm Tu nghe anh nói, dường như nhận ra điều gì đó, lại nâng mắt nhìn lại, trong miệng vẫn còn thịt, đôi má phồng lên và đôi mắt hạnh nhân giống như một con ếch ngoan ngoãn.
Tề Tuyên Phong giọng lo lắng nói: “Bọn họ biết khách sạn ở đâu. Nếu cần thiết, khả năng cao sẽ chạy tới chặn đường cậu, cậu đề phòng một chút.”
Hàn Lận Quân thản nhiên nói:” Chặn đường thì có thể như thế nào? Có thể thay đổi sự thật sao?”
Tề Tuyên Phong nói: “Dù sao cũng phải cấn thận.” “
“ Em biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Hàn Lận Quân nhìn Lâm Tu một cái nhìn không sao cả,” Em àn tiếp đi. ”
Ăn xong, hai người đi bộ về khách sạn.
May mắn thay, nhà hàng Trung Quốc không xa khách sạn, bọn họ trò chuyện và ngắm quang cảnh đường phố nên đi rất nhanh.
Bước vào sảnh, đây là giai đoạn cao điểm khách trả phòng và lưu trú, đại sảnh sôi động hằn lên.
Dù gì thì họ cũng kinh doanh chung một ngành nghề, Lâm Tu tò mò nhìn dịch vụ lễ tân của khách sạn.
Hừm … Không hố danh là khách sạn nám sao, bọn họ có thề học hỏi được rất nhiều điều, khi đi về có thể lập kế hoạch đưa cho Tần tổng xem.
Vừa nghĩ tới đây, đột nhiên nghe thấy từ xa đến gần cỏ giọng nói truyền đến: “Ham! Cuối cùng anh cũng về rồi!”
Hàn Lận Quân dừng lại, quay đầu thờ ơ nhìn về phía phát ra âm thanh, sau khi nhìn thấy người tới liền không nói gì.
Lâm Tu cũng nhìn sang, lập tức sững sờ, đó là Drew và Linda.
Drew đi phía trước, nhìn Hàn Lận Quân với một nụ cười xấu hổ; Linda đi phía sau, mặc dù ánh mắt của cô ta đều hướng về Hàn Lận Quân, nhưng cũng rất không được tự nhiên.
Lâm Tu chớp mắt, anh rể không phải nói rằng họ sẽ bị truy tố và sau khi bị kết án sẽ phải ngồi tù sao? Tại sao bây giờ lại đi ra nguyên vẹn như vậy? Đặc biệt, Linda vẫn trang điểm đậm, sắc lạnh và xinh đẹp.
Nhận ra ánh mắt của cô, Linda chuyển ánh mắt của mình sang khuôn mặt của cô, cả hai nhìn nhau với vẻ xấu hổ, và Linda quay đầu đi trước.
Lâm Tu mím mồi, quay mắt đi chỗ khác.
Người phụ nữ xấu đã quyến rũ người đàn ồng của mình, mặc dù không thành công, nhưng vẫn không thề tha thứ!
Hàn Lận Quân không đáp lại lời nói cùa Drew, Drew đến gần cũng phải thu liễm nụ cười, trên mặt mang theo một nụ cười gượng gạo và xấu hổ, “Ham, xin lỗi, tôi không thành công ngăn cản Linda làm chuyện như vậy, gây ra phiền phức cho anh, xin hãy tha thứ cho chúng tồi vì hành động
sai trái của chúng tôi. ’’
Hàn Lận Quân phớt lờ bàn tay anh ta đang vươn ra để bắt tay, một tay giữ tay Lâm Tu và giữ tay kia trong túi quần, bình tĩnh nói:” Không sao, các người cũng không thành công.”
Drew & Linda:”…”

Nhấn Mở Bình Luận