Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 689
Một bữa tối ngon lành vừa biến thành bữa ăn khuya vì không thể liên lạc được với hai người quan trọng nhất.
Lúc họ đến đã hơn 8 giờ 30. Mẹ Lâm giữ thức ăn nóng hổi, cả nhà không động đậy, nếu đói thì chỉ cần lấy một miếng bánh mì nhỏ.
Đáng thương nhất là Lâm Tiến, một cậu bé mới ngoài 20. Cậu nàng động, tập thể dục nhiều, ăn nhiều, ngửi mùi bếp thì ứa nước miếng, nhưng chỉ án được cái bánh mì khô trong phòng khách, ủy khuất muốn chết.
Cậu gần như đã rơi nước mắt khi nghe thấy tiếng Lâm Tu mở cửa.
Lâm Tu và Hàn Lận Quân bước vào cửa, mẹ Lâm và bố Lâm đứng dậy chào đón họ.
Vì hành vi vụng trộm của Lâm Tu khi lén trốn ra nước ngoài, mẹ Lâm đã lo lắng đến chết đi sống lại, và bây giờ bà cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy con gái mình đã an toàn.
Hàn Lận Quân đang đi vào cuối cùng nói: “Ba mẹ, thực xin lỗi, chúng con ngù quên, sao mọi người án cơm trước đi? Không cần đợi chúng con.”
Mẹ Lâm nói: “Không sao, chúng ta đều ăn một chút đi rồi, mau rửa tay rồi án đi, mẹ đi bưng đồ ăn ra. ”
Hàn Lận Quân bình tĩnh đem túi trong tay đặt ở trên tường, đi theo Lâm Tu đi vào phòng tắm.
Khi họ bước ra, Lâm Tu vào bếp đề giúp mẹ Lâm dọn rau và súp cùng nhau, Hàn Lận Quân, bố Lâm và Lâm Tu ngồi vào bàn án và trò chuyện về những trải nghiệm cùa họ ở Hoa Kỳ.
Vô tình ngẩng đầu nhìn thấy mẹ Lâm đang chọc chọc vào cái đầu nhỏ của Lâm Tu, Lâm Tu mím mồi rũ xuống chịu đựng co’n tức giận của mẹ, trái tim thắt lại.
Anh biết mẹ Lâm rất khó chịu vì Lâm Tu đã bỏ trốn sang Mỹ, lần này Lâm Tu đã làm sai, không ai khác có thể đành lòng nặng lời với cô, và chỉ có mẹ Lâm mới là người trách lỗi của con gái bà, nên chỉ chỉ trán.
Nhưng anh vẫn sẽ đau khổ.
Lâm Tu có lỗi, nhưng trong phân tích cuối cùng, anh khiến cô không yên lòng, nếu thật sự phải trách cứ, anh là người đầu tiên đáng trách.
Chỉ là, những “sai lầm” của anh không thể nói cho tất cả
mọi người biết, và tất nhiên Lâm Tu cũng không thể nói ra nên cô đành phải âm thầm chịu đựng.
Đôi mắt đen hơi lim dim, suy nghĩ một hồi anh mới đứng dậy đi đến chỗ đặt món quà vừa rồi.
“Ba mẹ, Lâm Tu mang quà cho mọi người, con lấy cho mọi người xem.”
Vốn dĩ muốn cùng Lâm Tu ăn xong mới lấy ra, nhưng bây giờ để chuyển hướng sự chú ý, anh phải làm sớm hơn.
Bố Lâm sửng sốt, “Sao còn mua quà làm gì? Cứ tiêu tiền đó vào làm gì?”
Hàn Lận Quân mang vài túi qua, cười nói: “Sau một chuyến đi nước ngoài, nếu không mua gì thì lúc nào cũng thấy trống trải nên tranh thủ ngày cuối đi mua sắm, không biết bố thích gì, tất cả đều do Lâm Tu chọn, đây là cần câu cho bố, mẹ nói bố sẽ đi câu cá với bạn bè khi có thời gian, bố xem nó có vừa ý không.”
Cái đầu tiên là dành cho bố Lâm. Bố Lâm thụ sùng nhược kinh bước đến, cầm lấy chiếc hộp được đóng gói tinh xảo với vẻ mặt hiếm lạ,” Thích hợp thích hợp, các con mua cái gì cũng phù hợp!”
Hàn Lận Quân nói: “Đây là công thức lắp ráp, vì vậy chiếc hộp trông không quá lớn, Lâm Tiến, nhiệm vụ giúp bố lắp ráp là giao cho em đó.”
Lâm Tu: “Dạ được!”
Cậu cũng nhìn trái nhìn phải tò mò cầm cần câu rồi viết ra nhãn hiệu, trong đầu theo thói quen cậu cảm thấy món quà mà anh rể tặng chắc chắn không phải là món gì rẻ, cậu sẽ tra giá trên mạng để biết giá cả.
Hàn Lận Quân đưa một chiếc hộp vuông khác cho Lâm Tu và nói: “Đây là thứ mà chị gái đã chọn cho em.”
Lâm Tiến hào hửng cầm lấy nó, “Cảm ơn chị, cảm ơn anh rể.”
Khi cậu mở nó ra, cậu đã bị choáng váng. Gang tay đấm bốc phiên bản giới hạn!
Lâm Tu biết cậu rất hâm mộ quyền anh, cậu cũng tham gia câu lạc bộ đấm bốc ờ trường, tặng món quà này là món quà thích hợp nhắt, cậu ngay lập tức cảm động. Cô thực sự là một người chị gái ruột nha!
Lâm Tu nhìn thấy quà đang được phân phát ở đây, lập tức hiểu ra ý đồ của Hàn Lận Quân, chủ động chạy tới chỗ anh lấy số quà còn lại, xoay người đưa cho mẹ Lâm, “Mẹ, con mua cái này dành cho mẹ, là sản phẩm chăm sóc da được sử dụng là dưỡng ấm và chống lão hỏa, mẹ Tiểu Quân cũng dùng cái này, nếu mẹ dùng tốt, lần sau con sẽ tìm người mua giúp.”
Lâm Tu muốn lấy lòng mẹ Lâm, mẹ Lâm có thể không nhìn thấy sao? Nhìn lướt qua món quà, bà chậm rãi nói với Hàn Lận Quân: “Tiều Hàn, con đang đi công tác nước ngoài, đừng cử đi mua quà cho chúng ta, làm chậm trễ công việc của con sẽ không tốt.”
Bố Lâm cũng đáp: “ừ. ờ. À, đồ ờ nước ngoài đắt…”
Mặc dù rất thích, nhưng chỉ sau khi Lâm Tiến nháy mắt với ông rồi thầm nói từ” đắt”, ông đã biết giá trị của những món quà này nhất định không thấp.
Hàn Lận Quân: “Những thứ này đều do Lâm Tu chọn.”
Nói như vậy, nhà họ Lâm có thể không biết anh ta là người tiêu tiền sao?
Mẹ Lâm vẫn trừng mắt nhìn Lâm Tu, Lâm Tu hiểu rõ mẹ Lâm nhất nên không thèm quan tâm đến bà, cô vui vẻ nói: “Mẹ, con đề trong phòng cho mẹ nhé.” Cô quay người lại và đi về phía phòng.
Mẹ Lâm nói với Hàn Lận Quân: “Con đừng suốt ngày dung túng cho con bé, nếu không sẽ làm hư nỏ đấy.” Bà nói vậy thôi, nhưng con rể đối xử tốt với con gái mình thì làm sao bà không vui được?
Hàn Lận Quân cười nói: “Lâm Tu rất hiểu chuyện, có chừng mữ, sẽ không hư đâu ạ.”
Điều này làm cho mẹ Lâm nghe xong rất thoải mái và cảm động, lại nhìn thấy Lâm Tu đã đi qua lại lần nữa, cô lại nịnh nọt bà nói: “Mẹ, con để trên đầu giường của mẹ. Tất cả đều là tiếng Anh, mẹ không hiểu thì hỏi Lâm Tiến, nó không hiểu thì có thể hỏi con. ”
Mẹ Lâm bình tĩnh lại, gật đầu đáp ứng , “Ăn cơm thôi, thật sự là, vừa rồi đã nói muốn ăn cơm, như thế nào lại bị chuyện quà tặng gián đoạn chứ? Lại đây giúp mẹ mang
mấy chén cơm sang để án cơm nào.
Ăn cơm xong, chín giờ rưỡi, sau khi ngồi một lúc, Hàn Lận Quân liền nói lời tạm biệt.
Mẹ Lâm nói: “Muộn như vậy, đêm nay hai đứa sao không ngủ ở đây.”
Hàn Lận Quân nói, “Ngày mai còn còn phải đi làm, mọi việc ờ nhà không tiện.”
Mẹ Lâm đành phải tiễn bọn họ ra ngoài.
Cả gia đình 3 người đưa họ đến ngã tư nhỏ, thấy Hàn Lận
Quân cẩn thận dìu Lâm Tu lên xe, thắt dây an toàn cẩn thận cho cô, họ rất cảm động.
Dù chỉ là những điều nhỏ nhặt nhưng chì là những điều nhỏ nhặt thôi cũng cho thấy một người quan tâm đến một người khác như thế nào.
Hai người đi ngang qua thấy vậy, tò mò nhìn họ rồi bước tới chỗ mẹ Lâm và nói: “Tiều Thiến, trên xe này là con gái và con rể của bà sao?”
Mẹ Lâm thực sự rất tự hào, nhưng bà ngoài mặt vẫn bình tĩnh, nhìn dì Trương đang nhìn chằm chằm hai người trên xe, cười nói: “Đúng vậy, hai đứa nó hôm nay mới từ Mỹ về, tối nay qua án cơm.”
“Đi nước Mỹ? ồi, nước Mỹ là một nơi thật tốt, nhưng đã muộn như vậy, sao không cho hai đứa ở lại một đêm? Lâm Tu bụng to như vậy, qua lại cũng không tiện.””
Mẹ Lâm nói:” Tôi cũng nói như vậy, nhưng ngày mai con cái còn có việc phải làm. ở đây đi làm cũng bất tiện. Cũng may là cách đó không xa lắm, và chỉ nửa tiếng nữa thôi, nên có thể đến bất cứ lúc nào muốn. ”
Vì dì Trương đã cãi nhau với mẹ Lâm trước đây, mối quan hệ giữa hai người trỏ’ nên rất xấu hổ, nhưng sau bao lâu,
mẹ Lâm cũng không phải là người luôn quan tâm đến người khác. Bây giờ khi hai người gặp nhau, họ vẫn sẽ chào hỏi và gật đầu, nhưng họ không thể trở lại nồng nhiệt như trước.
Con gái dì Trương vẫn chưa tìm được bạn trai, cả nhà đều thấp thỏm lo lắng, nhìn Lâm Tu và chồng thân mật, trên mặt lộ ra vẻ ghen tị.
Họ đến Mỹ, giàu có cỡ nào, gia đình họ thậm chí chưa bao giờ ra khỏi Hoa Thành …
Hàn Lận Quân giải quyết cho Lâm Tu xong, đóng cửa xe và nhìn thấy họ, lịch sự gật đầu rồi nói với cha Lâm và mẹ Lâm: “Bố mẹ, chúng con về trước đi, hôm khác sẽ tới gặp.”
Bố Lâm: “ừm, được rồi.”
Mẹ Lâm: “Buổi tối lái xe chậm hơn, về nghỉ ngơi sớm đi.”
“Con biết rồi.”
Lâm Tu nói: “Cảm ơn anh rể vì món quà đã mang đến cho em, em rất thích!”
Hàn Lận Quân liếc cậu một cái, vươn tay vỗ vỗ bờ vai cậu, cười nói:” Thích thì tốt rồi. Anh nói là chị gái em mua, không
phải anh.
Lâm Tiến nói: “Giống nhau mà, cảm ơn chị gái và anh rể.”
Hai dì hàng xóm bắt được tin tức như vậy: ò, con gái và con rể nhà họ Lâm đã đi Mỹ, cùng ngày đến nhà họ Lâm thăm nhà vợ còn mang quà về cho cả nhà ~
Chiếc xe ô tô Porsche từ từ chạy đi, cả 5 người đã đứng nhìn từ lâu.
Lâm Tiến vội vàng về nhà, nhìn vào đôi gàng tay đấm bốc, nói với bố Lâm và mẹ Lâm: “Ba mẹ, con đi trước.”
Mẹ Lâm nói: “Mọi người đi rồi, chúng ta còn ở đây làm gì? Chúng ta cũng vào đi.”
Người dì đang nói chuyện vừa rồi bắt gặp, đi cùng hàng với mẹ Lâm, cười hỏi:” Tiếu Thiến, con rể của bà hình như không tới đây thường xuyên? Tiểu Tu đã kết hôn được nửa năm, cậu ta thời điểm án tết có đến một chuyến không? ”
Mẹ Lâm nhẹ nói:” Người trẻ tuổi mà, còn đang nỗ lực vì sự nghiệp, làm sao có thể luôn tới thán chúng tôi? Chỉ cần trong lòng nhớ tới chúng tôi là được rồi.”
” Ngoài ra, khi ra nước ngoài còn nhớ mang theo quà tặng, con rể này không tệ. Này, Tiểu Tu mấy tháng nữa mới sinh?
II
” Nhanh thôi, hơn hai tháng.”
Dì Trương, người đi theo sau, lập tức lại nắm được trọng điểm: nếu nhớ không lầm, hai vợ chồng trẻ mới kết hôn được 6 tháng, còn hơn hai tháng nữa đứa trẻ sẽ ra đời, có nghĩa là rằng là ở trước khi kết hôn …
Bà ta nhìn bóng lưng của mẹ Lâm với vẻ khinh thường và khẽ ậm ừ.
Cứ tưởng là đứa bé ngoan nhưng hóa ra lại là một cô gái phóng túng!
Con rể bà làm gì vậy? Nghe nói xe của cậu ta khá đắt.
Người bình thường không mua được đúng không?” Bà dì phía trước vẫn còn đang hỏi.
Mẹ Lâm: “Nó chì thành lập một công ty nhỏ thôi.”
Dì: “Yo, tự mình làm ông chủ sao? Tự mình làm ông chủ rất tốt, không phải bị người khác kiểm soát, không nhận được mức lương chết, khó trách có thể rảnh rỗi như vậy, mà đi Mỹ công tác hả, là nhân cơ hội đi du lịch Mỹ sao? Lâm Tu hạnh phúc khi được gả cho ông chủ …”
Dì Trương kẻo dài lỗ tai lắng nghe.
Mẹ Lâm cười nói: “Làm sếp áp lực lắm, hàng tháng phải trả lương cho người dưới.”
Dì: “ừ, bây giờ kinh tế ế ẩm, làm àn khó khàn, đôi khi làm ông chủ còn khồng bằng đi làm Part-time cho người ta! ’’
Dì Trương: Hỏa ra chì là một ông chủ nhỏ phải lo âu việc trả lương thồi sao? Vậy lái xe sang, tặng quà Mỹ hay gì đó chỉ là một mánh lới quảng cáo? Cũng không biết đã mua quà gì, có lẽ … chỉ là một ít đồ ăn?
Dì nói thêm: “Nhưng chúng ta không thể chỉ nhìn vào tiền bạc, người ta bộ dáng đẹp trai, đối với Lâm Tu cũng tốt, chỉ cần làm việc ổn định, tương lại sẽ có tiền đồ.”
Tới của Lâm gua, ba Lâm và Lâm Tiến đều đi vào, mẹ Lâm đứng ở cửa cười nói với dì kia:” Bà nói đúng. Tôi vào trước đây, hôm nào tán gẫu sau.”
” Ha ha, được.”
Thời điểm mẹ Lâm đóng cửa có cùng dì Trương hai mắt nhìn nhau, gật gật đầu, dì Trương cũng cười cười có lệ.

Nhấn Mở Bình Luận