Mẹ Lâm nói:” Chỉ cần hỏi thì con bé sẽ nói sao ? Hôm qua con bé đã tránh mặt tôi và không cho tôi vào phòng, Chắc hẳn có điều gì đó đang giấu tôi!”
” Cho dù giấu bà, hẳn là cũng không phải chuyện gì xấu, tôn trọng, tôn trọng con gái có được không?”
Mẹ Lâm vẫn muốn phản bác lại, nhưng lại bị vẻ mặt nghiêm túc của bố Lâm kéo lại, bất mãn tức
giận nói:” Chỉ biết nói tôn trọng, con gái có yêu đương với ai hay không ông cũng không quan tâm!” Bà xoay người đi tới ngõ tắt nhỏ.
Bố Lâm nhanh chóng đuổi kịp và thành thật nói: “Tôn trọng người khác là một điều rất quan trọng. Nếu bà tôn trọng người khác thì người khác cũng sẽ tôn trọng bà. Trao đồi một cách tôn trọng! Còn nữa, ai nói tôi không quan tâm đến việc con gái mình đang yêu? Nhưng hiện tại khoong phải đang nói sao? Tôi làm sao quan tâm …
n
Bóng dáng của cả hai dần rời xa, giọng nói của họ cũng nhanh chóng biến mất.
Bên trong xe việt dã, Hàn Lận Quân kết thúc nụ hôn sâu, đôi mắt đen càng lúc càng sâu, nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp ngượng ngùng của người phụ nữ trong tay mình, lộ ra vẻ vui mừng, mặt mày lay động nhẹ:” Thích không? *
Lâm Tu hơi thở hổn hển, trợn to hai mắt nâng mắt lên ngẩng đầu nhìn anh, bị ánh mắt thiêu đốt của anh làm cho sợ hãi, lại nhanh chóng hạ xuống lông mày:” Cái…
cái gì?”
” Cảm giác hôn môi- Thích không? ”Anh liếm liếm môi, dường như mang theo một tầng hương thơm, đó là mùi vị của cô, mà anh cũng không bài xích, liền hưởng thụ cảm giác bị nhiễm vào này của cô.
Cô không khỏi co rụt lại, càng ngày càng gần lưng ghế, trong mắt hiện lên một tầng sương nước, thoạt nhìn trong suốt mà động lòng người.
Điều này làm cho cô không biết trả lời như thế nào? Nói thích?
Đánh chết cô cũng không nói được, nếu nói không thích thì anh sẽ nói “Chúng ta hôn lại đi, hôn đến khi nào em thích thì thôi”…
A a a…Sao cô lại cảm thấy mình
cư nhiên rất hiểu biết phương diện ” xấu xa” này của anh vậy o
“Em phải xuống xe!” Cô nuốt nước bọt và thu hết can đảm.
Anh thản nhiên, “Sáng mai, anh…”
“Em tự lái xe đi!” Cô biết anh định nói gi nên lập tức ngắt lời anh, thấy anh nhướng mày tỏ vẻ không hài lòng, cô vô tội nói:
“Nếu không, mẹ thật sự sẽ phát hiện…”
Hàn Lận Quân mím môi, tâm trạng lập tức thoải mái, nhưng anh sẽ không bao giờ để bản thân chịu thiệt, đôi mắt đen khẽ lóe lên, ranh mãnh nói: “Sáng mai anh sẽ lái xe đi ngang qua đường lớn bên ngoài, em mang theo bữa sáng trong nhà cho anh? ”
Đây xem như điều kiện trao đổi sao?
Lâm T lúng túng nghĩ, cho rằng chuyện này có thể chấp nhận được, vì vậy cô gật đầu: “Được.”
Sau đó, Hàn Lận Quân mới cho phép cô xuống xe.
Lâm Tu đứng ngoài xe vẫy tay với anh: “Tạm biệt
Hàn Lận Quân khẽ gật đầu nhìn cô đi về phía ngõ vào, bóng dáng mảnh mai biến mất khỏi tầm mắt, anh quay xe rời đi.
Khi Lâm Tu trở về nhà, cô nhìn thấy bố Lâm đang xem TV trong phòng khách, tiếng mẹ Lâm cắt
rau từ trong bếp truyền ra, cô nghĩ đây là một cơ hội tốt, cô có thể nhân cơ hội trở về phòng!
Nhưng bố Lâm đã sớm tìm thấy cô và nói với một nụ cười: “Lâm Tu, con đã về sao?”
Lâm Tu xấu hổ, bố, sao hôm nay bố nói lớn như vậy?
Khi cô vừa quay lại, đã thấy mẹ Lâm bước ra từ nhà bếp với một chiếc khăn lau trên tay …
Mẹ Lâm cầm khăn lau tay đứng ở cửa bếp, lâu lâu lại lau nước trên tay, nhìn chằm chằm Lâm Tu với ánh mắt trầm tư.
Lâm Tu da đầu tê dại khi bị ánh mắt của mẹ Lâm nhìn, cô nhe răng cười với mẹ Lâm rồi tiến lại gần: “Mẹ, mẹ đang nấu ăn à? Hahaha …”
Mẹ Lâm nhìn thấy rõ ràng cô đang chột dạ nên lấy nụ cười này để lấy lòng, bà không nhịn được nhếch miệng, tức giận nói:” Biết rõ còn hỏi!”
Lâm Tu đi đến bên cạnh mẹ Lâm, lại tiếp tục đi về phía phòng mìn, còn quay đầu nói với:” Con về phòng trước, lát nữa con ra giúp mẹ… Mẹ, mẹ đi theo con làm gì?”
Mẹ Lâm đi phía sau và chậm rãi nói:” Có chuyện muốn nói với con.”
” Chuyện gì?”