Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 738
Lâm Tu mặt càng đỏ hơn, muốn nói rằng mình không có công lao lớn như vậy, mẹ Hàn đã lấy từ trong người ra một chiếc thẻ, đưa cho cô, nói: “Thẻ này chứa một khoản tiền , con vì Hàn gia mà sinh con dưỡng cái, mẹ lại không thể ở bên cạnh làm bạn với con được, đối với con ít nhiều cũng có thua thiệt, các hình thức khác mẹ sẽ không làm, cái này cho con làm tiền dùng riêng, sau này muốn mua cái gì thì mua.”
Lâm Tu vội vàng đầy lại:” Mẹ, không cần, con có rồi. Thẻ lương của Tiếu Quân đều ở chỗ con, con không thiếu tiền dùng đâu ạ.”
Mẹ Hàn cười nói:” Ngốc, tới nhà chúng ta còn cso thể ‘ thiếu tiền’ dùng sao? Mẹ cũng không phải là sợ con thiếu tiền mới đưa cho con, là mẹ cho con làm vốn tiên, hiểu không?”
Hàn Tô Vi nháy mắt với cô và nói, “Đó là vốn riêng nha, đừng cho Tiểu Quân biết, biết là sẽ không phải là của riêng nữa rồi -”
Lâm Tu lại bị cô ấy chọc cho cười, và ngay khi cô do dự, mẹ Hàn đã đặt tấm thẻ vào tay cô, rồi lại xoa tóc cô, nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương.
Cô cụp mắt nói: “Cảm ơn mẹ.”
Buổi tối trở lại lầu 16, Lâm Tu tắm rửa xong ngồi ỏ’ trên giường, vẫn ngơ ngác nhìn tắm thẻ.
Từ nhãn tiếng Anh trên thẻ, có thể thấy nó được phát hành bởi một ngân hàng Thụy Sĩ, và cồ không biết trong đó có bao nhiêu tiền, nhưng cô nghĩ chắc là có rất nhiều.
Cô đã gửi WeChat để nói với Tiêu Nam về tấm thẻ, và Tiêu Nam trả lời: Mẹ chồng giàu có mang tiền cho cậu, trời đất ơi! Tớ hiểu rồi, là bời vì đứa nhỏ trong bụng cậu mà đưa cho cậu sao?
Lâm Tu: Không thể nào …
Tiêu Nam: Tại sao không? Cậu không phải sắp sinh con rồi sao? Nhìn những bà mẹ chồng giàu có trên tin tức, cái nào không phải là sinh con trai bao nhiêu, sinh con gái bao nhiêu, tớ đoán mẹ chồng bạn cũng có ý như vậy.
Lâm Tu: Nhưng bà ấy không hỏi tớ đứa bé là nam hay nữ.
Tiêu Nam: Thật sự rất hiếm khi có một người mẹ chồng như vậy, đoán chừng rằng đối với bà ấy, sinh con trai và
con gái là như nhau.
Tiêu Nam: Cậu không thuer kiềm tra xem có bao nhiêu tiền trong đó?
Lâm Tu: Thẻ nước ngoài thì sao, tớ có thề kiểm tra chúng như thế nào? Tở không biết tiêu như thế nào, có lẽ tớ phải đi nước ngoài mới tiêu được.
Tiêu Nam: Cậu thật ngốc, nhờ chồng cậu kiềm tra giúp đi, nếu không dùng được, thì để anh ta chuyền lại đây cho cậu!
Một lời đánh thức kẻ mơ mộng!
Lâm Tu: Tớ sẽ đi ngay!
Cô đặt điện thoại xuống, chậm rãi ra khỏi giường và cầm thẻ bước ra khỏi phòng.
Hàn Lận Quân vẫn đang làm việc trong phòng làm việc, cô lặng lẽ đi tới cửa phòng làm việc, đẩy cánh cửa khép hờ nhìn vào trong.
Hàn Lận Quân đang ngồi ố’ bàn làm việc nghe điện thoại, không biết đang nói tiếng nào, anh nói chuyện không lớn tiếng, nhưng rất bình tĩnh.
Cô im lặng đứng bên cửa đợi một lúc anh mới nói xong, anh vừa đặt điện thoại xuống lại tập trung vào máy tính và email, không đề ý đến động tĩnh bên cửa.
Lâm Tu cắn môi dưới, giơ tay gõ cửa.
Hàn Lận Quân quay đầu lại, nhìn thấy cô, nhướng mày, “Lại đây.”
Lâm Tu đẩy cửa bước tới, đứng bên cạnh bàn, “Làm phiền anh sao?”
Hàn Lận Quân vươn tay kéo cô lại ngồi vào lòng anh, “Không phiền, đến gặp anh có chuyện gì sao?”
Lâm Tu do dự một lúc, nghiêm giọng nói: “Em có chuyện
muốn hỏi anh-’
Anh giơ tay vuốt lại những lọn tóc xõa xuống trán, vuốt vuốt “Nói đi.”
Lâm Tu lấy tấm thẻ ra đặt trước mặt anh, “Đây là thứ mẹ đưa cho em lúc vừa rồi, và nói rằng nó là để dành cho em làm vốn riêng. …”
Hàn Lận Quân cầm lấy vừa nhìn nhìn, cong khóe môi nói:” Nếu là tiền riêng, em đưa cho anh làm cái gì? ”
Lâm Tu nói,” Nhưng thẻ này là của nước ngoài, đúng không? Anh có thề giúp em kiểm tra xem có bao nhiêu tiền được không. Nếu quá nhiều, em không thể nhận được.”
Hàn Lận Quân nhướng mày, “Đối với em , bao nhiêu thì tính là không nhiều?”
Lâm Tu:
Hàn Lận Quân nói: “Từng vởi vì chai rượu 18 vạn mà khách sáo với anh một phen, nói anh lấy tiền làm việc. Nếu 18 vạn đối với em mà nói cho dù nhiều, anh đây cũng có thể nói rõ ràng cho em, tiền trong này tuyệt đối không dưới 18 vạn….”

Nhấn Mở Bình Luận