Chương 768
Sau bữa đầy tháng, nhà họ Hàn tiễn khách, đề cho cho đội kế hoạch của khách sạn giải quyết các công việc còn lại, sau đó sơ tán khỏi khách sạn.
Trờ lại chung CU’ nhà họ Hàn, Hàn Lận Quân xuống xe đi thẳng vào thang máy, trên tay cầm một ít tài liệu.
Vừa đi được vài bước đã nghe thấy tiếng bước chân phía sau, sau đó là tiếng của mẹ Hàn: “Tiểu Quân, đợi chúng ta, chúng ta cùng nhau đi xem Sâm Sâm.”
Hàn Lận Quân xoay người, nhìn về phía ba mẹ và chị ở phía sau đi tới, có chút hết chỗ nói,” ….Không phải buổi sáng đã nhìn rồi sao?”
Mẹ Hàn tức giận nói,” Vậy thì buồi sáng con cũng gặp Tiểu Tu, hôm nay có thể không gặp được không?”
Hàn Lận Quân:” “không được.
Hàn Vô Vi nắm tay mẹ Hàn, cười nói: “Hắn là rất vội về nhà tìm Tiểu Tu đs, mẹ còn nói như vậy.”
Mẹ Hàn mím môi cười, “Làm sao con biết là hắn không phải là đi nhìn Sâm Sâm? ”
Hàn Tô Vi cũng cười, sau đó lại đột nhiên đứng thẳng mặt, bắt chước ánh mắt ôn nhu của người nào đó nói:” Ngoan ngoãn chờ anh ở nhà, anh sẽ trở lại cùng em ngay khi tiệc tàn ~”
Với biểu cảm giống y như thật, mẹ Hàn che miệng cười ngượng nghịu và liếc xéo con trai.
Hàn Lận Quân:Anh cảm thấy mặt mình … đột nhiên nóng lên.
Anh mím môi, vẻ mặt ủ rũ bước về phía trước.
Bố Hàn chậm râi đi phía sau anh , với đôi lồng mày và đôi mắt giống con trai, thân hình tương tự, động tác tương tự, nhưng trên mặt có nét ngưng trệ.
Ba người đầu tiên đang đứng chờ thang máy, mẹ Hàn nhìn lại anh rồi nhấp nhổm: “Đã bảo ông uống ít một chút mà không nghe, ông không nên uống nhiều, nhìn đi, say rồi đúng không?”
Ba Hàn liếc qua và chậm rãi nói: “Chỉ có … 3 ly thôi.”
Hai mẹ con nhìn nhau, vô cùng bất lực, hai cha con tửu lượng như nhau!
4 người cùng nhau lên tầng 16, quẹt dấu vân tay bước vào phòng, dì Tề đang lau sàn nhìn thấy họ quay lại, “Xin chào các vị, tiệc xong rồi sao?”
” ừm, xong rồi.” Mẹ Hàn hỏi: “Tiều Tu và Sâm Sâm đâu?”
“Sâm Sâm đang nằm trên giường của mình, vừa mới ngủ, còn phu nhân đang nghỉ trong phòng.”
“Ãn điểm tâm chưa?”
“Còn chưa, lát nữa tôi sẽ làm cho cô ấy một quả trứng hấp đường gừng.”
Mẹ Hàn không thể đợi thêm được nữa,” Tồi đi xem Sâm Saam.”
Hàn Tô Vi cũng đi theo.
Hàn Lận Quân nhìn lại, Bbố Hàn ngồi trên sồ pha nhắm mắt nghi ngơi, dặn dò dì Tề: “Dì nấu cho bố tôi bát canh giải rượu.”
“Được ạ, thưa tiên sinh, cậu có muốn không?”
Hàn Lận Quân cởi áo vét và cà vạt của mình ra, “Tôi không uống rượu.”
Đi về phía phòng ngủ, anh thấy mẹ Hàn và Hàn Tô Vi đang thận trọng bước vào phòng con trai mình, mím môi, đẩy cửa phòng riêng và khóa cửa lại.
Vứt chiếc áo khoác và chiếc cà vạt rách nát trên ghế sô pha, đôi chân thon dài của anh bước đến giường, người phụ nữ nhỏ bé đang nằm trên giường thỏ’ đều đặn, hẳn là cô đã ngủ mất.
Anh đứng bên giường, đặt tài liệu lên tủ đầu giường, từ từ cởi cúc áo sơ mi của mình, cúi người về phía trước, nhìn dung mạo thanh tú xinh đẹp của người phụ nữ.
Đánh giá đôi mi run rẩy của người phụ nữ nhỏ bé đang giả vờ ngủ say, khóe môi cong lên, “Nằm ngoan như vậy là đang chờ anh sao?”
Vừa dứt lời, anh đã thấy đôi môi đỏ mọng mím chặt. Đột nhiên, khóe môi anh trở nên rộng hơn, anh cúi xuống, ghé sát vào tai cô cười xấu xa: “Đừng giả vờ nữa, anh phát hiện ra em đang giả vờ ngủ.”
Hơi thở nóng bỏng phả vào lỗ tai của cô, Lâm Tu không thể giả vờ tiếp được nữa, co rụt cổ lại, mở mắt quay đầu, trên môi lập tức nở một nụ cười ngọt ngào, “Bữa tiệc kết thúc rồi sao?”
“ừm Anh hôn lên môi cô và nhìn vào đôi mắt sáng của cô, “Sao lại giả vờ ngù đợi anh?”
“Em muốn đùa anh một chút thôi*’” Lâm Tu lè lưỡi và giơ cánh tay lên ôm lấy cổ cửa anh, trên mặt không che dấu đưực ý cười và nét xấu hổ,” Em xem video rồi.”