Chương 769
Anh nhíu mày,” Xem video gì?’
Lâm Tu cong môi, buông tay ra, từ trên bàn đầu giưò’ng đi lấy điện thoại, nhìn thấy tài liệu anh đặt xuống, dùng tay đẩy nó ra, để lộ điện thoại di động của cô bên dưới.
Hàn Lận Quân siết chặt cồ vào lòng, xoay người ngồi xuống mép giường, đặt cô ngồi nghiêng lên hai chân anh.
Nhìn cô bật điện thoại, nhấp vào WeChat, tìm cuộc trò chuyện với Tiêu Nam và phát video.
… Cảm ơn cô ấy đã nỗ lực không ngại cực khổi để sinh ra đứa con của tôi.
– Vợ vất vả rồi, anh yêu em.
Trong đoạn video ngắn 10 giây, anh bày tỏ tình cảm với cô trước mặt những vị khách thuộc tầng lớp thượng lưu ở Hoa Thành.
Anh cười khanh khách quay lại nhìn cô, người phụ nữ nhỏ nhắn nỏ’ nụ cười ngọt ngào không tự chù được, hai má ừng hồng, lông mi khẽ nhấp nháy, đầy vẻ vui đùa khiến cồ họng anh thắt lại, “Nghe xong cái này, em nghĩ thế nào? ”
Cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Tu cong lên,” Em rất hạnh phúc -”
Anh hạ giọng cúi xuống gần cô hơn,” Vậy … em muốn nói gì với anh không? ”
Lâm Tu đỏ mặt và trốn ra sau, nhưng rồi bàn tay của anh đang ôm lấy sau lưng đầy về phía trước, so với vừa rồi càng tới gần cồ hơn, môi cồ chỉ còn cách anh hai hoặc ba cm, và hơi thỏ’ của họ quyện vào nhau. Cô mím môi và nhìn vào đồi mắt đen láy của anh đang gần trong gang tấc.
Trong mắt anh hiện lên một nụ cười xấu xa, giống như một vũng nước xoáy cuộn trào, nếu không cẩn thận sẽ hút ai đó vào, khiến tim cô đập nhanh hơn.
“Hửm?” Anh nhướng mày hỏi.
Lâm Tu phồng má nói nhỏ: “Chồng à, em cũng yêu anh
Đôi mắt anh khẽ nhúc nhích, đôi mắt đen sáng hơn, anh trìu mến xoa chóp mũi cô, “Nhắm mắt lại
“Làm gì?” Cô khẽ thì thầm như muỗi kêu.
“Chồng muốn hôn em Anh nghiêng đầu hôn sâu lên đôi môi đỏ mọng hơi hé mở của cô…
Thật lâu sau, Hàn Lận Quân đè người phụ nữ nhỏ bé nằm dưới người anh, vẫn liều lĩnh hôn khiến cô thở hổn hển, hia mắt sương mù, vẫn miễn cưỡng buông tay.
Có tiếng vặn nắm cửa nhưng không mở được vì khóa cửa, rồi tiếng gõ cửa và tiếng mẹ Hàn: “Ban ngày khóa cửa làm gì vậy? Sâm Sâm đói bụng, đang tim mẹ này! ”
Lâm Tu xấu hồ đẩy người đàn ông độc đoán trên người mình ra, thỏ’ hổn hển nói:“ Mau… Mẹ đến đó! ”
Cô đẩy thẳng Hàn Lận Quân lên, trong mắt tràn đầy ham muốn vaanc chưa hết, cùng với vẻ hờn giận vì bị cắt ngang, anh ngồi dậy mím môi nhìn cô.
Lâm Tu ngồi dậy, đỏ mặt kéo vạt áo trước đóng lại, cài cúc áo, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn anh, “Anh đi mở cửa đi… sao anh còn không cài cúc áo lại?”
Áo sơ mi của Hàn Lận Quân bị cũng cởi cúc áo, cởi hết cúc áo, lúc này toàn bộ bộ ngực lộ ra, lộ ra làn da màu lúa mì cường tráng cùng cơ bụng sáu múi, nhìn đặc biệt gợi cảm.
Mẹ Hàn lại gõ cửa, “Mau lên, Sâm Sâm sắp khóc rồi!”
Sau đó Hàn Lận Quân chậm rãi sửa nút áo, đứng dậy đi ra cửa.
Nhìn lại, thấy Lâm Tu đã ngồi sẵn ở bên giường, anh xoay nắm cửa, đề mẹ Hàn và Hàn Tô Vi từ ngoài cửa đi vào.
Mẹ Hàn ôm Sâm Sam, trừng mắt nhìn anh rồi đi thẳng về phía giường, “Mau, nhìn nước mắt sắp trào ra rồi này
Lâm Tu vươn tay ôm Sâm Sâm, xoa ngực, sau đó bắt đầu cho con bú.
Lúc này Sâm Sâm có thể nhận ra mùi của mẹ, đồi bàn tay nhỏ bé non nớt ôm lấy ngực mẹ, mút mạnh, đôi mắt đen láy nhìn mẹ.
Lâm Tu thấy thật đáng yêu, trong mắt tràn đầy thương xót.
Mẹ Hàn thỏ’ phào nhẹ nhõm, ngồi một lúc, nghĩ đến điều gì đỏ, quay đầu nhìn con trai đang ngồi trên ghế sô pha, đứng dậy đi thẳng về phía cửa, nghiêm mặt nói: “Đi ra đây với
__ _ It mẹ.
Hàn Lận Quân liếc bà một cái, cảm thấy bà nhất định là có chuyện gì phải cảnh cáo miinhf, nghĩ đến cảnh tưựng vừa rồi, cũng biết một chút là bà định nói gì, đôi mắt đen của anh tối sầm lại, đứng dậy đi theo ra ngoài.