Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 772
Hia người vô cùng thân thiết ôm nhau cùng một chỗ, thật lâu vẫn không muốn tách ra.
Một lúc sau, Hàn Lận Quân khẽ hôn lên trán cô một cái rồi liếc mắt nhìn quả trứng kẹo gừng trên bàn cà phê, “Ăn lúc còn nóng trước, lát nữa con tỉnh thì lại vội vàng.”
Tiểu Sâm Sâm cơ hồ đều là mỗi ngàu sẽ ngủ hai tiếng rồi tình lại một lần, tỉnh lại sẽ phải án, án xong rồi còn phải chơi cùng bé.
So với đứa trẻ sơ sinh, bẻ đã thức lâu hơn một chút, vì vậy bé cần nhiều sự đồng hành hơn.
“Dạ,” Lâm Tu đi tới sô pha ngồi xuống, cầm lấy trứng kẹo gừng không còn nóng hổi, chậm rãi ăn.
Hàn Lận Quân cũng ngồi xuống bên cạnh cô, cầm điện thoại nhìn xuống.
Lâm Tu cắn hai cái, dừng lại, nghiêng đầu hỏi anh: “Em…Em thật sự không béo đến mức khiến cho anh ghét bỏ đúng không?”
Hàn Lận Quân:
Anh có chút vô lực, vừa mới xuống điện thoại, đối diện cới cô, “Sao em lại luôn lo lắng chuyện này?”
Lâm Tu nhấp một ngụm canh, bĩu môi, ủ rũ nói: “Cũng bình thường thôi, ngày nào cũng án chân giò lợn, lại uống thuốc bổ như vậy, làm cho thân thể của em béo lên gấp hai. Bản thân em cũng cảm nhận được điều đó, em cảm thấy mình rất khác khi nhìn vào gương, thậm chí em còn cảm thấy như vậy, trong mắt người khác lại càng tệ hơn …”
” Tiểu ngốc ~ “Hàn Lận Quân nhếch môi xoa xoa tóc cô, đôi mắt ấm áp, “Em bất luận có như thế nào thì ở trong mắt anh đều nhìn tốt, em khóc đỏ lên, tức giận, sai lầm rồi, vui vẻ …” Sau khi cân nhắc cẩn thận lời nói,”… Đầy dặn, anh đều thích ~”
Lâm Tu nhìn anh, nghe những gì anh nói, và nghĩ đến lời tỏ tình trìu mến của anh trong đoạn video do Tiêu Nam gửi, biết rằng anh không nói dối cô, cô cảm thấy ngọt ngào và ấm áp trong lòng, và đã rất xúc động.
Anh nói nhẹ nhàng: “Vậy nên em đừng suy nghĩ lung tung nữa, hãy ăn ngon, ngủ ngon, cho Sâm Sâm ăn đầy đủ và khi mọi việc đã hoàn thành từng bước, tâm trạng thoải mái thì các mẹ sẽ không còn ép em ăn những thứ này nữa, đương nhiên là có thề theo như ý của em rồi. ”
Lâm Tu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cảm thấy rất có lý.
Như vậy, cô thực sự là lo buồn vô cớ?
Cô mím môi cong cong khóe môi, cười ngọt ngào nhìn anh, “Dạ
Sau đó cúi đầu tiếp tục ăn, anh cười nhẹ tiếp tục nhìn điện thoại.
Sau 10 phút, Lâm Tu uống hết mọi thứ trong bát và lấy khăn giấy ra lau miệng.
Hàn Lận Quân cất điện thoại, cầm lấy bát và khàn giấy trên tay cô, ném khán giấy đi, đứng dậy cầm bát đi ra khỏi phòng.
Lâm Tu chậm rãi đi trở lại giường, điện thoại trên tủ đầu giường vừa vang lên, cô cầm lên xem là của mẹ Lâm gọi, liền liếc nhìn túi hồ sơ bên cạnh, sau đó ngồi trên giường cằm điện thoại và trượt trả lời điện thoại, “Mẹ.”
Mẹ Lâm: “Lâm Tu, con ăn điểm tâm chưa?”
“Con vừa án xong, mọi người đã về nhà chưa?”
“Về rồi, mẹ đang thu xếp quà, lát nữa sẽ đi phát từng nhà.
Đến bữa tiệc đầu tháng của bé, nhà trai sẽ đưa cho nhà gái những món quà bánh, bánh và đế nhà gái gỏi đưa đi cho người thân, bạn bè hoặc hàng xóm. Vì họ Lâm là xóm ở thành phố nên mọi hộ gia đình trong xóm đều phải chia nhau.
Số lượng do hai bên thỏa thuận, muốn gửi nhiều thì chuẩn bị nhiều, gửi ít thì chuẩn bị ít hơn.
“Hai cô cũng ở nhà à?”
“ừ, tới cùng giúp đỡ.”
Lâm Tu ôm gối bên cạnh,” Mẹ nói các cô, vất vả cho các cô rồi, còn có hôm nay ba mẹ cũng vất vả rồi.”
Mẹ Lâm vui mừng nở nụ cười, “Được rồi, mẹ sẽ nói, con cũng chú ý nghi ngơi, ngày mai mẹ tới thám con.”
“Dạ.”
Sau đó mẹ Lâm đột nhiên im lặng, cũng không nói muốn cúp điện thoại, Lâm Tu cảm thấy bà có chuyện muốn nói, nhẹ giọng hỏi: “Mẹ còn có chuyện gì sao?”
Mẹ Lâm lắp bắp nói: Cái đó….Tiểu Hàn có ở bên cạnh con không?”
Lâm Tu nhìn nhìn về hướng cửa, và hình như nghe thấy tiếng xoong nồi vọng ra từ bếp, hình như ông chủ lớn đang… rửa bát? “Anh ấy đi vào bếp rồi.”
“ồ,” Mẹ Lâm dừng lại, giọng điệu trở nên lo lắng, “Lâm Tu, mẹ… mẹ hơi bất an.”
Lâm Tu ngừng nghịch ngón tay, “Cỏ chuyện gì vậy ạ? ”
Mẹ Lâm:” Chuyện trong tiệc đầy tháng con đã biết chưa? Tiều Hàn trước mặt mọi người công bố chuyện này.”

Nhấn Mở Bình Luận