Chương 784
Lâm Tiến đã đọc những điềm AI cơ bản mà Võ Kha đã giải thích cho cậu ngày hôm qua, nỏ chi tiết hơn một chút so với nội dung của chính cậu tra từ Baidu mà cậu cũng có thể dễ dàng tiếp nhận hơn.
Nhưng dù sao Lâm Tiến cũng chỉ tiếp xúc với các bài chuyên ngàng xã hội từ lâu rồi, trong thời gian ngắn vẫn có chút khó hiểu hết những nội dung này, vì vậy cậu nhíu mày, khó khán nhìn lại…
Bất giác , canh trứng gà kẹo gừng trên tay lạnh ngắt mà cậu không thèm để ý.
Đột nhiên có người ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh, cậu không quan tâm, cũng không biết đang nghĩ gì, có lẽ cậu nghĩ là mẹ Lâm nên đưa bát cho người kia.
Người bên kia không chút do dự, đem bát đặt ở trên bàn cà phê, hỏi: “Xem cái gì vậy?”
Lâm Tiến đột nhiên tỉnh táo lại, quay đầu nhìn sang một bên – vậy mà là Hàn Lận Quân.
Hàn Lận Quân đang nhìn nội dung trên mảnh giấy của cậu cười nhạt, hơi nhướng mày. Lâm Tiến mặt hơi nóng, vội
vàng cất vài tờ giấy đi, “Không… không có gì, em chì là tình cờ xem một chút ngoại khóa cảm thấy hứng thú thôi.”
Hàn Lận Quân cười khẽ nói:” Phải không? Bài chuyên ngành cùa em quá nhà sao? Còn có sức lực nghiên cứu AI?”
Lâm Tiến đỏ mặt, cảm thấy mình là đang múa rìu qua mắt thợ trước mắt anh rể, nhưng người ta là thiên tài có thể lãnh đạo một nhóm nghiên cứu hàng đầu, tính là cái gì? Cậu chri là một con tôm nhỏ.
Cậu thờ ơ nói: “Em chỉ tùy tiện xem qua…”
Hàn Lận Quân: “Thật sự chỉ tùy tiện xem một chút thôi sao?”
Lâm Tiến sửng sốt một hồi, sau đó quay đầu nhìn anh, anh cũng đang nhìn Lâm Tiến, với một vẻ mặt đầy ẩn ý, không biết nó cỏ ý nghĩa gì.
Lâm Tiến im lặng một hồi, mới nói: “Thật ra … em cũng khá có hứng thú.”
Hàn Lận Quân ngả người ngồi trên lưng ghế, hai tay đặt lên tay cầm bên hông, khoanh hai chân dài ở đầu gối, “Em cảm thấy hứng thú với mặt nào?”
Lâm Tiến do dự, nói: “Cũng không có cụ thể ở một mặt nào đó, em đã làm việc trong một cửa hàng độc quyền được một thời gian và em nghĩ những người có thể phát triền các sản phẩm thông minh chức náng đó thật tuyệt vời, vì vậy … em đã suy nghĩ, nếu em cỏ thể tự mình làm điều này thì lợi lại biết bao nhiêu ”
Hàn Lận Quân nghiêng đầu hỏi,” Lợi hại sao? ”
Lâm Tiến gật đầu,” Rất lợi hại – ”
Hàn Lận Quân cười và đưa tay về phía cậu,” Đưa anh xem hai tờ giấy đỏ.”
Lâm Tiến sợ hãi tới mức tay run lên, cậu lắp bắp:” Anh rể … đây đều là những nội dung rất cơ bản, em sợ anh …”
Hàn Lận Quân:” ừm, đã là nội dung cơ bản, cho nên cũng để cho anh có thể củng cố một chút, đưa đây cho anh. ”
Lâm Tiến đỏ mặt, nhìn bàn tay của anh rề chìa ra trước mặt, cậu cảm thấy thực sự cáng thẳng, mồ hôi nhễ nhại mà nhỏ giọt.
Hàn Lận Quân lắc lắc lòng bàn tay, “Mau đưa cho anh.”
Lâm Tiến không còn cách nào khác, lấy tờ giấy ra nhét vào
lòng bàn tay anh, sau đó ngượng ngùng cúi đầu, như thể đã giao sai hoàn toàn phiếu trả lời cho học sinh tiếu học.
Tâm lý của tiểu tôm khi đối mặt với anh rề đại thần a a a…
Hàn Lận Quân mở tờ giấy ra, dùng đôi mắt đen láy nhìn nội dung bên trên, mấy giây sau mới đưa ra phản hồi: “ừm, thật cơ bản.”
Lâm Tiến:”…”
Hàn Lận Quân thản nhiên hỏi, “Em là sinh viên khoa xã hội đúng không?”
Lâm Tiến: “Đúng …
Hàn Lận Quân: “Vậy em xem hiểu không?”
Lâm Tiến suýt khóc,”… Em không hiểu.”
Hàn Lận Quân:” Không có dũ’ liệu, không có mã hóa, không có bản vẽ thiết kế, không có bộ phận thực tế và bán thành phẩm, chỉ có kẻ ngốc mới có thể hiểu được.”
Lâm Tiên sững sờ:”… A?” Không ngờ anh lại nói như vậy.
Hàn Lận Quân trả lại tờ giấy cho cậu, đứng dậy đi ra ngoài, “Đi với anh.”
Lâm Tiến ngây người ra khỏi phòng, đi về phía phòng làm việc của anh.
Anh rể gọi cậu qua?
Hàn Lận Quân xắn tay áo ngồi ở trên ghế văn phòng đằng kia, còn không có nhìn lại đã biết cậu không đi theo, “Mau tới đây.”
Lâm Tiến lập tức đứng dậy đi theo anh, đứng ở trên bàn nhìn xem.
Hàn Lận Quân thao tác trên máy vi tính một chút, không lâu sau trên trang xuất hiện rất nhiều hình ảnh về các thanh
ngang dọc và các dấu hiệu khác nhau.
Hàn Lận Quân chỉ vào một trong các sơ đồ và nói, “Đây là sơ đồ của mạng nơ-ron tuần hoàn,” Và chỉ vào sơ đồ kia, “Đây là một sơ đồ thiết kế cụ thể được vẽ dựa trên nguyên lý của nó.”