Chương 787
Lâm Tiến hôm nay tâm trạng rất tốt.
Nhờ sự hướng dẫn của Hàn Lận Quân, và nhờ đọc một trong hai cuốn sách mà Hàn Lận Quân đưa cho cậu đêm qua, cậu đã được thu lợi được rất nhiều, cậu chợt nhận ra rằng hôm nay nghe lại những thuật ngữ chuyên môn đó trong cửa hàng đặc sản. Cậu đã không còn cảm thấy choáng ngợp, và tôi cảm thấy rất thoải mái.
Sau khi xuống xe đi bộ về nhà, cậu đi ngang qua một siêu thị nhỏ cách nhà khồng xa, định vào mua một chai pulsation, nhưng vừa bước vào cửa hàng, chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy hai tiếng các dì bên trong nói về nhà họ Lâm của cậu, và mặt cậu lập tức tái nhợt.
Cậu không phát ra âm thanh, chỉ đứng bên cửa lắng nghe cuộc trò chuyện của họ cho đến khi bà chủ nhìn thấy cậu.
Biểu cảm của hai dì thay đồi ngay lập tức, và họ rất xấu hổ.
Bà chủ đầu tiên bày ra vẻ mặt tươi cười, giả bộ nói: “Lâm… Lâm Tiến? Cháu muốn mua cái gì?”
Lâm Tiến lạnh lùng nói: “Cháu cái gì cũng không muốn mua, cháu sau này cũng sẽ khoong để ba mẹ qua mua đồ
nữa, dì à, nói sau lưng người ta là không tốt đâu, chúng ta nên làm tích đức một chút đi.” Nói xong quay người rời đi không thèm quay đầu lại.
Bà chủ cùng thím Triệu nhìn nhau, cũng không dám bàn luận nữa, thím Triệu mua chút gì đó liền nhanh chóng rời đi.
Bà chủ định thoát video, cuối cùng nhìn gương mặt thanh niên tuấn tú trên màn hình, lẩm bẩm một mình: “Thật sự thấy rất giống con rể nhà họ Lâm…”
Bà nhìn thêm vài lần trước khi tải lên tin tức. Màn hình tắt và máy tính bảng được cất đi.
Khi Lâm Tiến về nhà, tâm trạng của cậu thậm chí còn tồi tệ hơn khi nhìn thấy một nhà cô nhỏ đang ở trong nhà mình.
Trở lại phòng, cậu lấy máy tính bảng ra, từ trên mạng tìm kiếm thông tin về tiệc đầy tháng, rất nhanh đã tìm được tin tức, nhìn lướt qua.
Nội dung được đề cập trong tin tức giống với những gì gia đình họ biết, ngoại trừ việc nó có thề đã được xử lý bởi Hàn Lận Quân, văn bản và video khồng cung cấp thông tin cá
nhân và ảnh của ” Hàn phu nhân” chứ đừng nói đến ảnh của gia đình họ tại bữa tiệc.
Anh rể đã bảo vệ đầy đủ nhà bọn họ, và tài liệu video cung cấp cho các phóng viên truyền thông cũng là hình ảnh được chụp từ các góc độ đặc biệt.
Bức ảnh khai sinh của Sâm Sâm, xuất hiện trên màn hình lớn trong bữa tiệc, cũng đã được xử lý.
Hơn nữa những người hàng xóm khồng biết tên của Hàn Lận Quân, vì vậy không có gì lạ khi các dì chỉ nghĩ rằng ông chủ trong bản tin cũng giống như anh, nhưng họ không thực sự coi hai người là một người.
Lâm Tiến nhìn nội dung thịnh hành này một lúc và cảm thấy khó chịu trong lòng.
Chị gái của cậu rõ ràng đã lấy được một người chồng tốt và sống một cuộc sống rất hạnh phúc, nhưng cồ không còn cách nào khác ngoài việc giữ kín những điều này với mình.
Điều này cũng khơi dậy tinh thần chiến đấu và quyết tâm của cậu, vì anh rể của cậu rất tốt, với tư cách là em vợ của anh – cậu con trai duy nhất trong nhà họ Lâm, cậu phải làm việc chàm chỉ để cải thiện điều kiện của gia đình, ngay cả khi cậu có thể không thể so với Hàn gia, ít nhất còn có thể
trở thành một gia đình đáng khen, đến lúc được nhắc đến cùng với anh rể, chúng ta sẽ không gánh nặng chênh lệch lớn như vậy!
Mẹ Lâm đi vào với thức ăn còn lại cho cậu, “Lâm Tiến, đến đây, àn xong trước khi làm bài tập.”
“Dạ.” Lâm Tiến đặt máy tính bảng xuống, lấy thức án của mẹ Lâm đang bưng và ngồi xuống ăn.
Mẹ Lâm ngồi bên cạnh và nhìn cậu án .
Lâm Tiến: “Mẹ, mẹ nhìn con như vậy làm gì? Kỳ quái quá.”
Mẹ Lâm: “Bên ngoài ồn ào quá, mẹ ngồi đây im lặng một lát.”
Lâm Tiến bĩu môi, “Cũng đã trễ như vậy rồi còn không quay về khách sạn, cả nhà cô nhỏ còn ở đây làm gì chứ?”
Mẹ Lâm dừng một chút, nói:” Ngày mai mẹ còn phải bồi bọn họ đi một vòng trường thành, còn chưa nói đây.”
Lâm Tiến cau mày, “Lại là nhà chúng ta tiêu tiền.”
Mẹ Lâm: “Còn không thì sao? Bảo cồ con chi sao?”
Lâm Tiến:” Thật sự không muốn…”
Mẹ Lâm cảnh cáo: “Lâm Tiến!”
Lâm Tiến mím mồi, cúi đầu tiếp tục án.
Mẹ Lâm không vui lắm, bà tự nhủ:” mẹ còn phải hỏi một chút xem cồ lớn của con có muốn đi cùng không, bằng không lại nói chúng ta bỏ quên em ấy.”
Lâm Tiến: “Cô lớn sẽ không nghĩ như vậy đâu, hơn nữa cô lớn ông việc bận rộn như vậy, con cá là cô sẽ không đi cùng.”
Mẹ Lâm đã lấy điện thoại di động ra gọi cho cô lớn.