Chương 790
Hôm nay bố Lâm và mẹ Lâm đi cùng gia đình cô nhỏ leo Vạn Lý Trường Thành, vì có quá nhiều người đi theo nên hành trình trở nên rất bị động, chần chừ, trễ giờ dẫn đến không dừng được xe tại danh lam thắng cảnh trên hành trình trở về.
Cả nhóm đợi cả tiếng đồng hồ mới bắt được taxi, sắp xếp cho 4 người nhà cô nhỏ về khách sạn trước.
Thấy trời sắp tối, cô nhỏ sốt ruột nói: “Chị dâu, chị có thể để Lâm Tiến qua đón chúng ta được không? Thằng bé không phải là có xe sao?”
Mẹ Lâm nói, “Thằng bé phải đi làm thêm sau giờ học, bảy tám giờ nó mới tan sở, lái xe về đến nhà thì đã muộn rồi.”
Cô nhỏ: “Có gì mà trùng hợp thế, đi làm thêm … Nếu không cỏ việc làm thêm là có thế tới đón rồi sao?”
Mẹ Lâm nhán mày, nói:” Cho dù có chạy tới đón cũng không đủ chỗ cho nhiều người như vậy.”
Cô nhỏ: “Dù sao một xe có thể chở một xe~” Sau khi nghĩ về điều đó, còn nghiêng người chạm vào khuỷu tay của mẹ Lâm và nói, “Này chị, để con rề cho xe đến đón được
không? Công ty của cậu ấy lớn như vậy, xe chắc chắn rất nhiều đúng không?”
Mẹ Lâm sửng sốt một chút, nói: “Không được, gia đình chúng ta chưa bao giờ yêu cầu thằng bé đưa xe đến đón …
II
Cô nhỏ: “Đây không phải là một tình huống đặc biệt sao? Chì cần nói với cậu ấy rằng đó là người nhà của cô Lâm Tu, và bây giờ họ bị kẹt trong khu thắng cảnh và không thể quay lại. Làm sao cậu ấy có thể không cho chị chút thể diện này đúng không? Nếu cậu ta không cho chị thì cũng phải cho em chút thế diện, phải không? ”
Mẹ Lâm nhướng mày, cảm thấy khó chịu.
Đương nhiên Hàn Lận Quân sẽ không từ chối.
Nhưng anh cần phải có nghĩa vụ này sao?
bà tin rằng nếu hôm nay một nhà bọn họ không gọi được xe mà gọi cho Hàn Lận Quân thì anh nhất định sẽ đích thân đến đón mà không nói một lời, nhưng bây giờ thì khác, gia đình cô nhỏ là khách của nhà họ Lâm, cho dù là cô ruột của chính Lâm Tu, hoàn toàn không cỏ lý do gì để người ta cử xe đặc biệt của một công ty lớn đến đón họ.
Hơn nữa, nếu như có được hôm nay, còn ngày mai thì sao? Còn những ngày tiếp theo thì sao? Chẳng lẽ cô nhỏ cùng người nhà của cô ta ở lại Hoa Thành mấy ngày, tổng giám đốc sẽ an bài chuyên môn xe riêng của cô ta mấy ngày sao?
Thấy bà im lặng, cô nhỏ ngập ngừng nói: “Cùng lắm thì nhân tiện mời cậu ấy đi ăn tối…”
Mẹ Lâm chỉ vào một chiếc xe thuê trống đang lái tới và nói với ba Lâm: “ Mau dừng xe lại đi!”
Trong khu thắng cảnh có rất nhiều người đang chờ xe. Hầu như lần nào có xe chạy qua là có vài nhóm người giành giật. Chiếc xe cô nhỏ đi lúc nãy là được bố Lâm giật lấy từ ba hoặc bốn nhóm người.
Cha Lâm chạy về phía trước mà không nói một lời, và sau đó … thất bại.
Cô nhò: “Lại không có giành được, còn phải đọi đến khi nào? Chị dâu…”
Mẹ Lâm biết ý của cô nhỏ nên nhất quyết im lặng.
Khi tất cả bọn họ trở lại gia đình Lâm gia, đã hai giờ sau.
Cô nhỏ đi vệ sinh ở nhà họ Lâm, khi cô ta bước ra, cô ta cứ phàn nàn: “Em suýt chết ngạt! Cuối cùng thì cũng về rồi.”
Mẹ Lâm từ trong bếp cắt một đĩa dưa hấu đi tới, “Ăn dưa hấu nghỉ ngơi đi.”
Cô nhỏ gắp một miếng dưa hấu vừa gặm, vừa gặm vừa nói: “Chị dâu, không phải em nói chị, nhưng chị cũng quá ngại nói như vậy . Nếu sớm nói với con rể của chị để cậu ấy đến đón chúng ta, chúng ta có cần phải chật vật như vậy?”
Mẹ Lâm lấy khàn giấy lau tay, ôn tồn nói: “Tại sao chúng ta phải làm phiền người khác khi có thể tự mình làm?”
Cô nhỏ: “Chị dâu, xem chị nói cái gì, cậu ấy cũng không
phải là người nhà của chúng ta ddunssg không? Người nhà còn cần xa lạ như vậy sao? Không đến mức đỏ chứ?”
Mẹ Lâm: “Chị không nói được.”
Cô nhỏ: “Lần sau để em nói cho nhé?”
Mẹ Lâm: Lần sau chúng ta đi một điềm danh lam thắng cảnh không có nhiều người như vậy, đường xa nên gọi taxi cũng dễ.”
Cô nhỏ: “Chả vui chút nào, chỗ tốt đông người lắm-”
Lâm Tiến cũng về, ăn cơm xong đi ra, lẳng lặng ngồi án dưa hấu, nghe cô nhỏ phàn nàn, không kìm được trợn mắt nhìn cồ nhỏ trước mặt mẹ Lâm.
Cũng may cô nhỏ khồng để ý đến cậu, nhưng mẹ Lâm đã nhìn thấy và lườm cậu một cái.
Đang án dưa hấu, điện thoại di động của mẹ Lâm vang lên, bà cầm lên xem, là của cô lớn gửi đến: “A lô, cô lớn?”
Cô lớn lập tức hỏi: “Chị dâu, chuyện của em có phải là chị nói với Hàn tổng không?”