Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 798
Cô nhỏ kinh ngạc nhìn từ trên xuống dưới nước da cùng quần áo của Lâm Tu, cười nói: “Lâm Tu, cô đã lâu rồi không gặp cháu, tiệc đầy tháng ngày hôm đó cháu cũng không đến, chúng ta trực tiếp đến khách sạn, sau này cô muốn đến nhà cháu gặp cháu, nhưng mẹ cháu không dẫn cô theo, chúng ta chắc cũng có hơn nửa năm sau khi cháu kết hôn thì không gặp nhau, xem ra cháu sống rất tốt.”
” Rất tốt ạ.” Lâm Tu cười cười nói,” Cô nhỏ không có quần áo sao?”
Cô nhỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, nếu như cô biết hôm nay đi gặp Tiếu Hàn nhà cháu án cơm, cô đã sớm mang theo quần áo, hiện tại cũng không ngại như vậy… Cũng không cần mượn mẹ cháu quần áo như vậy…” Nhìn mẹ Lâm buồn bã.
Mẹ Lâm cau mày.
Lâm Tu: “Tối nay chì là người trong nhà cùng án tối, cũng không phải dịp gì trọng đại, cô nhỏ không cần cố ý ăn mặc trang trọng đâu.”
Cô nhỏ:” Như vậy sao được? Tiểu Hàn nahf cháu cũng không phải là người bình thường…”
Lâm Tu cười nói: “Cô nhỏ, cháu còn chưa nói xong, đêm
nay tụ tập cùng nhau có hiếm có mấy cũng không thể so sánh với quan cảnh long trọng như tiệc đầy tháng, đúng không? Cháu nhớ hôm đó cô nhỏ cũng mặc quần áo rất đẹp. Nếu cô cảm thấy không thích bộ quần áo đó nữa, thì hãy thay bộ khác
Cô nhỏ:
Để tham gia tiệc rượu đầu tháng, bộ lễ phục mà cô nhỏ chuẩn bị hôm đó là một chiếc váy dài thướt tha, được trang trí bằng kim cương và tua rua bằng vàng, cũng rất đẹp, Lâm Tu nói cũng đúng nên làm cho cô ta không nói nên lời một lúc.
Mẹ Lâm nhìn con gái, có chút kinh ngạc khi con gái chỉ ra nguyên nhân mà chính mình cũng không nghĩ ra.
Con gái bà … dường như rất khác so với trước đây, nó không còn nhút nhát và trốn tránh, không còn phục tùng nữa, như thế được truyền một loại sức mạnh nào đó, trở nên rất rực rỡ và xinh đẹp.
Có phải vì gia đình Hàn gia và ảnh hường từ chồng?
Lâm Tu nói lại: “Còn nữa, cồ nhỏ nhìn xem, dáng người của mẹ cháu hơi gầy hơn so với cô, cô cũng biết sườn xám là do mẹ cháu đặt làm riêng, một trong những đặc điềm của
nhãn hiệu đó là sẽ được may bởi người đặt hàng, nó rất vừa vặn và được làm theo kích cỡ của mẹ cháu, nếu cô nhỏ mặc nó….Cô nhỏ, bộ ngực của cô trông sẽ rất lớn!”
Mẹ Lâm: ..”
Cô nhỏ: “…0.0 thật sao?”
Lâm Tu trịnh trọng nói: “Thật sự, hơn nữa mông nhìn cũng có vẻ lớn.”
Cô nhỏ:”… 0.0 hình như là. . .”
Lâm Tu: “Mặc dù người ta nói rằng mặc sườn xám sẽ nhô ra phía trước và phía sau, nhưng nếu ai đỏ không phù hợp với họ mà lại mặc nó thì sẽ trở nên rất… chướng mắt, cho nên cô nhỏ biết tại sao mẹ chồng cháu muốn đặt may sườn xám cho mọi người, thay vì chỉ tùy tiện mua một chiếc rồi chứ?”
Cô nhò gật đầu ra vẻ suy tư, hướng ánh mắt dò xét về phía mẹ Lâm và nói: “Cũng đúng, tại sao cô không nghĩ đến điều đó nhỉ? Dáng người của cô đẹp hơn chị dâu, ngày xưa quần áo của cô nếu mẹ cháu mặc đều là dài tay hoặc quần rộng, nếu không tôn lên được vẻ đẹp của trang phục thì ngược lại đúng không? Không vừa vặn cũng sẽ khiến cô trở nên xấu xí…”
Mẹ Lâm:
Lâm Tu:”…”
Cô nhỏ tranh luận xong, nói: “Quên đi, cô sẽ không mặc bộ đồ kia của chị dâu nữa, nghe Lâm Tu nói thì bộ đồ kia của cô vẫn tốt hơn.”
Vừa nói vừa đi về phía càn phòng phía sau.
Lâm Tu tiến lên và giữ cánh tay của mẹ Lâm, thì thầm: “Mẹ, mẹ chịu ủy khuất rồi
Mẹ Lâm khẽ thỏ’ dài, và nói thẳng thừng, “Quên đi, mẹ cũng đã quen với điều đó hơn hai mươi nám rồi.” Xoay người tiếp tục phơi quần áo.
Lâm Tu tiến lên giúp bà phơi quần áo cùng nhau, “Mẹ, mẹ cỏ mặc chiếc sườn xám đó vào buối tối nay không?”
Mẹ Lâm giật lấy quần áo và nói: “Đừng động vào, mặc dù hết tháng ở cữ, nhưng tốt nhất là đừng ra gió, cũng đừng làm việc quá sức, hãy nghỉ ngơi nhiều nhất có thể.”
Lâm Tu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng lại và ngừng làm bất cử điều gì.
Mẹ Lâm bận rộn và nói:” Không mặc, nó đã được giặt sạch và cất kỹ rồi, còn lấy ra mặc nó đề làm gì? Còn phải giặt khô sau khi mặc nó. Thật rắc rối và … tốn kém.”
Phí giặt sấy rất đắt.
Lâm Tu: “Nhưng mẹ cũng không thể cất nó đi và không mặc được, phải không? Làm như vậy thật lãng phí.”
Mẹ Lâm: “Đợi đến khi con sinh con lần sau, hoặc khi Lâm Tiến kết hôn.”
Lâm Tu: “Vậy không phải là sẽ trở thành quần áo cũ rồi sao.
Mẹ Lâm không quá quan tâm, “Sườn xám là kiểu cồ điền và không bao giờ cũ.”
Đó là sự thật.
Lâm Tu cụp mày xuống nói: “Nhưng mẹ à, mặc dù việc vui khác nhau, nhưng nếu mẹ cứ mặc một bộ, chẳng phải người khác sẽ lén lút nói gì đó sau lưng sao?”
Mẹ Lâm dừng một chút, nói: “Đã lâu không gặp , vì vậy có thề sẽ khóng nhớ kỹ đâu.”
Lâm Tu: “Cô nhỏ sẽ nhớ kỹ đó.”
Mẹ Lâm:”… Vậy thì đến lúc mua một cái mới.”
Lâm Tu: “Nhưng con đang nói về chiếc sườn xám!”
Mẹ Lâm liếc cồ một cái, “Rốt cuộc con muốn nói cái gì?”
Lâm Tu cười nói: “Tối nay mẹ mặc bộ sườn xám đó là được.”
Mẹ Lâm lẩm bẩm nói: “Chỉ là án cơm thôi mà, sao lại ăn mặc như vậy …”
Lâm Tu cau mày nói: “Để cho bố xem
Mẹ Lâm hiếm khi đỏ mặt, khó chịu nói: “Có cái gì … đẹp chứ…”
Lâm Tu: “Con chính là nghe Lâm Tiến nói với con, bố đã nhìn lén mẹ vào ngày tiệc đầy tháng và thầm nói với thằng bẻ là bối chưa bao giờ thấy mẹ ăn mặc đẹp như vậy từ khi ai người kết hôn
Mẹ Lâm:

Nhấn Mở Bình Luận