Chương 800
A…” Lâm Tu đỏ mặt, liếc nhìn cha mẹ, cụp mắt xuống, ‘Bây giờ anh có bận không?”
Hàn Lận Quân: ” Không cỏ, anh không bận, có chuyện gì vậy?”
Lâm Tu: “Em muốn hỏi anh, chúng ta có càn nhà trống nào ở Hoa Thành không?”
Hàn Lận Quân: “Cỏ mấy chỗ, em muốn sử dụng sao?”
Lâm Tu: “Ba mẹ sẽ ờ lại đó vài ngày từ ngày mai, có thuận tiện không?”
Hàn Lận Quân: “Chỉ vài ngày thôi sao? Anh sẽ cho người dọn dẹp ngay, và có thể chuyển đến, bất cử lúc nào cũng có thể.”
Lâm Tu: “Phải ở gần nơi này một chút, giao thông thuận tiện nữa.”
Hàn Lận Quân: “Được, anh sẽ cho người đưa chìa khóa cho em sau nhé?”
Lâm Tu:” Không vội, buổi tối gặp mặt em lấy cũng được.”
Hàn Lận Quân: “Được
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lâm Tu cười với mẹ Lâm, nhe râng nanh nhỏ, “Nhà rất dễ tìm, hơn nữa anh ấy nói sẽ sắp xếp người đến dọn dẹp ngay, và có thể vào ở bất cứ lúc não.
Mẹ Lâm vẫn do dự, “Như vậy có được không?” Cảm giác như chạy trốn khỏi một người tị nạn, thật kỳ lạ.
Bố Lâm thờ ra một hơi, cười nói: “Tôi cảm thấy rất tốt.”
Mẹ Lâm không nói nên lời, “Đó là em gái của ông đó…”
Bố Lâm thắng thừng nói, “Không hiểu một vừa hai phải, nỏ cũng nên tỉnh táo lại một chút.”
Ông cũng không phải là kẻ ngốc, làm sao không biết cô nhỏ đang suy nghĩ cái gì? Chẳng qua là biết con rể của nhà ông cho Lâm Tu rất nhiều thứ, nên đỏ mắt, nghĩ nhà mình nhất định sẽ được rất nhiều lợi nên muốn lợi dụng…
Nếu biết cách kiềm chế bản thân thì không sao, nhưng cô ta càng ngày càng tham lam, càng ngày càng cảm thấy gia đình họ trả nhiều như vậy là đúng, cuối cùng còn không biết ơn…
Họ đã bị lợi dụng trong một thời gian dài và đã đến lúc gia đình họ bày tỏ sự không hài lòng của mình.
ồng cảm thấy đề nghị của Lâm Tu rất hay, gia đình họ sẽ rời đi vài ngày, và tiền khách sạn mà họ đã trả cho vài ngày trước sẽ đến hạn vào 12:00 trưa ngày mai, khi đó gia đình của em gái hoặc là sẽ tìm thấy một cách để gia hạn phí, hoặc đóng gói hành lý sớm, rời khỏi Hoa Thành là một điều hạnh phúc cho tất cả mọi người.
Gia đình đã đạt được sự đồng thuận, và vấn đề đã được giải quyết.
Lâm Tu nói: “Bố mẹ có thể lập tức thu dọn đồ đạc, buồi chiều con sẽ bảo Tiểu Quân phái xe đến giúp hai người thu dọn hành lý trước. Tối nay án cơm xong, bố mẹ có thể trực tiếp đến đó ở luôn.”
Mẹ Lâm gật đầu: “Mẹ hiểu rồi.”
Bố Lâm nói: “Còn phải nói chuyện với Lâm Tiến.”
Lâm Tiến nói: “Đế con nói với nỏ, mẹ đi giúp thằng bé thu dọn hành lý đi.”
Mẹ Lâm gật đầu.
Nũ’ trọ’ lý của Hàn Lận Quân tên là Giản Việt, người được
cử đến để nghe lệnh của Lâm Tu vào chiều nay và buổi tối.
Cô ấy biết rằng mình sẽ gặp vợ của Hàn tổng, cho nên rất phấn khích và tò mò, bởi vì Lâm Tu chưa bao giờ xuất hiện trong công ty trụ sờ, và Hàn Lận Quân đã che giấu cô rất sâu, vì vậy ngoài trợ lý Nhậm, hằu như không ai trong Tập đoàn Cảnh Hoa biết Lâm Tu.
Cồ ấy cung kính chào hỏi Lâm Tu, nhưng đôi mắt sau cặp kính đang quan sát Lâm Tu, và cô ấy thấy rằng mặc dù cơ thể cô hơi đầy đặn sau khi sinh, nhưng cô rất có khí chất, xinh đẹp và hiền lành, nhìn cũng rất yêu thích, nghĩ thầm đây là mẫu người Hàn tống thích sao?
Giản Việt: “Hàn tồng đã ra lệnh cho tôi nghe theo phân phó của phu nhân trong thời gian còn lại. Tồi có thể hỏi phu
nhân muốn tôi làm gì không?’
Lâm Tu: “Cô có biết một trung tâm mua sắm lớn bên cạnh nhà hàng Phú Đính khong?”
Giản Việt: “Tôi biết.”
Lâm Tu: “Cô có thề nghĩ ra cách để trung tâm mua sắm đó tổ chức sự kiện cha mẹ và con cái tối nay được không? Nhất định phải có phần thưởng rất hấp dẫn trẻ em.”
Giản Việt sửng sốt,”… hả? Sự kiện cha mẹ và con cái?
Phu nhân là muốn … kinh doanh ở đó khồng?”
Lâm Tu cong khỏe môi và mỉm cười, “Không, cho Hàn tổng của các cồ làm cồng ích mà thôi.”
Giản Việt:”…”
Buổi chiều, cô nhỏ cùng con gái và con dâu trở về nhà họ Lâm, mẹ Lâm biết bây giò’ cô nhỏ đã đi làm gì — hóa ra là cô ta đã đi làm tóc, mẹ chồng nàng dâu đều nhuộm màu mới, thực ra cũng không nghèo, ăn mặc chỉnh tề, thực sự nhìn tây hơn trước rất nhiều.
Cô nhỏ khoe kiểu tóc mới trước mặt mẹ Lâm, nghịch ngợm hỏi: “Thế nào? Trông đẹp không?”.