Chương 803
Con dâu và con gái của cô nhỏ bị sắc đẹp của Hàn Lận Quân làm cho kinh ngạc, cả hai đều không ngậm được miệng.
Ở trong tiệc đầy tháng và hôn lễ cũng đã biết chàng đẹp trai nhìn từ xa nhưng hai thiếu nữ không khỏi tim đập thình thịch, hai má đỏ bừng khi gặp nhau ở khoảng cách gần như vậy.
Cha Lâm thì cứ nhìn mẹ Lâm, bà đã mặc bộ sườn xám, tóc buộc cao và trang điểm nhẹ, trông bà rất dịu dàng và trong sáng, giống như vào tiệc đầy tháng hôm đó , ngoại trừ việc trang điếm nhẹ hơn, bố Lâm đã rất ngạc nhiên.
Mẹ Lâm khuôn mặt đỏ bừng đi tới, nhìn thấy ánh mắt của ba Lâm, trong lòng có chút khồng thoải mái, đẩy cánh tay của ông, “Sao ông lại như vậy… Lần trước không phải ông cũng nhìn tồi như vậy chứ?”
Bố Lâm vui vẻ nói: “Trông đẹp đấy, mỗi lần nhìn tôi đều thấy đẹp.”
Mẹ Lâm càng đỏ mặt hơn, “Đừng nhìn như thế này, có rất nhiều người.”
Cô nhỏcũng hơi kinh ngạc, khuôn mặt cô ta từ nãy đến giờ vẫn cứng ngắc, nhất thời không vui được, nhìn mẹ Lâm từ
trên xuống dưới, giọng chua chát nói: “Thì ra là chị dâu phải đi trang điểm, vậy mà chẳng nói lời nào…”
Mẹ Lâm liếc cô nhỏ một cái, cười nói: “Chị còn tưởng con ăn mặc rất đẹp rồi nên không nói gì.”
Cô nhỏ sửng sốt, nhớ tói mình lúc đi uốn tóc cũng không cỏ gọi điện thoại cho bà, cô ta cong môi không nói gì.
Hàn Lận Quân và Lâm Tu đứng phía sau mẹ Lâm, Lâm Tu ngọt ngào gọi một tiếng cô nhỏ, dượng, trong khi Hàn Lận Quân thì thờ ơ liếc nhìn, và gọi bố Lâm trước, sau đó là cô nhỏ.
Ánh mắt vô tình nhìn vào tay con gái của cô nhỏ, con gái cô nhỏ vội vàng cất hóa đơn đi trong tiềm thức, có chút xấu hổ.
Hàn Lận Quân nói: “Bố mẹ, cô lớn vừa gọi điện thoại cho con nói cô ấy đã ở trên lầu rồi, chúng ta cũng lên đi thôi.”
Bố Lâm: “Được rồi, chúng ta lên đi, 306 phải không?”
“Vâng. ”
Một nhóm người cùng nhau bước vào nhà hàng.
Cô nhỏ cố chịu đựng, bước nhanh hai bước, hỏi Hàn Lận Quân: “ừm… Tiểu Hàn, cháu có nói chuyện điện thoại với cô lớn sao?”
Hàn Lận Quân nói: “Dạ, cô lớn gọi điện thoại cho cháu làm àn cơm hôm nay.”
Cô nhỏ: “Vậy à… đều là người nhà với nhau, vậy côi… cho cô xin số điện thoại của cháu luồn nhé, nếu có thời gian thì liên lạc nhé?”
Lâm Tu nghe thấy điều này, và cau mày gần như vô hình.
Hàn Lận Quân nhìn thoáng qua liền chú ý tới, bình tĩnh nói với cô nhỏ: “Cô nhỏ cũng kinh doanh xuất nhập khẩu sao? Cô lởn cùng công ty của cháu có hợp tác, liên hệ là số công việc của cháu, số cá nhân cháu chỉ dùng cho người nhà liên hệ. Nếu cồ nhỏ cũng có việc, một lát nữa cháu sẽ cho cô số điện thoại của trợ lý của cháu, cô có thể liên hệ trực tiếp với trợ lý. Chúng ta sẽ nói chuyện trực tiếp sau khi thương lượng hợp tác.”
Cô nhỏ mồ hôi đầm đìa: “Chuyện này… Chính là… vậy thì nói chuyện đi…”
Cô nhỏ xấu hổ lui về phía sau hai bước.
Sau đó, nghe thấy con gái cô nhỏ thì thầm với con dâu phía sau: “…Thật là đẹp. Chị Lâm Tu thật may mắn, không biết họ gặp nhau như thế nào…”
Con dâu nói: “Đúng vậy, hơn nữa còn rất giàu có. Em gái thật tốt số…”
Cô nhỏ nghe vậy rất không muốn, vừa rồi còn bực mình vì cha Lâm keo kiệt, hiện tại trong lòng cồ ta nhướng mày sồi sùng sục, quay đầu trừng mắt nhìn con dâu: “Câm miệng!”
Sau khi vào phòng riêng, cô lớn và dượng đã đợi sẵn bên trong, thấy có người liền đứng dậy và bước tới, chìa tay về phía Hàn Lận Quân và nói: “Hàn tồng, cảm ơn cậu đã dành
thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để đến đây.
Chúng tôi rất vinh dự.”
Hàn Lận Quân bắt tay từng người một, cười nói: “Cô lớn, dượng đừng khách sao, đừng gọi cháu là Hàn tổng, bây giờ đều là người nhà cùng nhau án tối, hai người có thể gọi cháu là Tiểu Hàn giống như cha mẹ cháu cũng được.”
Cô nhỏ là người thẳng thắn, vui vẻ nói : “Được, vậy chúng ta cũng không khách sao, Tiểu Hàn, ngồi đi.”
Cô lớn sắp xếp chỗ ngồi cho Hàn Lận Quân, nhưng Hàn Lận Quân không nhận, khẽ cười một tiếng, kéo Lâm Tu ngồi xuống, bên cạnh cha Lâm và mẹ Lâm.
Cô lớn không còn cách nào khác đành phải mời bố Lâm và mẹ Lâm ngồi trước, dù sao họ cũng là người lớn tuổi nhất.
Nhìn xung quanh, cô lớn hỏi mẹ Lâ: “Chị dâu, sao Lâm Tiến không đến?”
Mẹ Lâm nói: “Thằng bé à, nỏ đang làm việc bán thời gian gần trường học, nó nói rằng còn đang học gì đó.
Hàn Lận Quân xen vào: “Trí tuệ nhân tạo AI.”
Mẹ Lâm nói: “Đúng vậy, là nó đó, nhưng mà chị không
hiểu.
Cô lớn nói: “Đó là thứ mà em đã đề cập lần trước? Đứa trẻ này thực sự rất có chí hướng.”
Mẹ Lin nói: “Nó thì thích quậy phá thôi, để nó tự mày mò đi, nói ra thì công việc làm thêm của nó là ỏ’ công ty cùa Tiểu Hàn nên chị cũng yên tâm hơn, không sợ nó bỏ bê chuyện học hành.”
Hàn Lận Quân nói: “Mẹ yên tâm đi, Lâm Tiến làm việc chãm chỉ, sẽ không bỏ bê trong học tập đâu.”
Nhưng cô nhỏ lại ngước mắt lên và nhìn sang, dường như nắm bắt được một số thông tin.
Lâm Tiến đang làm việc trong công ty của Hàn lận Quân? Công ty của anh lớn như vậy, Lâm Tiến vào làm chỗ của anh rề, địa vị và tiền lương mà cậu nhận được là bao nhiêu!