Chương 809
Lâm Tu đi theo Hàn Lận Quân vào trong xe, nhìn người đàn ông cúi xuống thắt dây an toàn, đôi mắt hơi cụp xuống tỏ vẻ dịu dàng, và nghĩ về những gì anh đã làm cho mình và nhà họ Lâm hai ngày nay, cô rất cảm động, cô dịu giọng nói: “Chồng, cảm ơn anh
“Cạch” một tiếng, khóa dây an toàn đã được cài vào, Hàn Lận Quân không rút lui mà nhướng mắt lại gần cô hơn, trên mặt lộ ra nụ cười thú vị, “Cảm ơn thế nào?”
Bị anh trêu ghẹo ở khoảng cách gần, mặt Lâm Tu đỏ bừng, hai tay lo lắng nắm lấy dây an toàn trước mặt, “Anh muốn em cảm ơn như thế nào?”
Hàn Lận Quân mím môi cười, “Còn nhớ rõ nội dung tin nhắn gửi cho anh vừa rồi khồng?”
Lâm Tu mơ hồ,”… hả?”
Hàn Lận Quân thổi một hơi vào đôi môi hồng hào của cô, “10 nụ hôn, em nghĩ xem tối nay sẽ biến chúng thành hiện thực như thế nào đi
Lâm Tu lập tức đỏ mặt, “Đó…đỏ chỉ là một biểu tượng cảm xúc, hơn nữa anh cũng không nói…”
Nếu sớm biết như vậy thì chỉ gừi một cái, thật sự là bỉ ổi!
Hàn Lận Quân lạnh lùng nói: “Em xác định lúc đó muốn anh nói cho em biết? Đế cho anh trước mặt nhiều người thân như vậy hôn anh?”
Lâm Tu:
Cô tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông đang cười hớn hở trước mặt kia, trong lòng tàn nhẫn, cô rướn người hôn lên môi anh một cái rồi mới rút ra, “Một cái hôn!”
Hàn Lận Quân hai tròng mắt híp lại, khi cồ chuẩn tiến tới lần thứ hai thì nhanh chóng thực hiện động tác lùi về phía sau, ngồi lại trên ghế lái, nghiêng người liếc cô một cái rồi bất mãn nói:” Kiểu này không tính, không cỏ chút thâm ý gì ^2, •• ca.
Lâm Tu quẫn bạch nói: “Chì là hôn mà thôi, anh còn muốn có thâm ý gì? Em hồn như thế nào anh cử mặc kệ!””
“Nhưng mà người nhận là anh, anh không thể đưa ra yêu cầu sao?” Hàn Lận Quân khởi động xe và chuẩn bị rời đi, sườn mặt anh tuấn đang kiểm tra tình trạng đường xá, tập trung vào kính chiếu hậu, nhưng nụ cười trên môi đôi môi của anh ngày càng lớn hơn.
Lâm Tu nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô không dám làm ầm ĩ khi anh đang lái xe, vì vậy chỉ có thể tức giận hờn dỗi.
Đáng ghét… Không biết anh sẽ giỏ’ trò đồi bại với cô như thế nào khi về nhà nữa!
Chiếc Porsche chạy êm ru trên đường vào ban đêm, Lâm Tu nhìn cảnh đêm trôi qua ngoài cửa sổ, và dần dần bình tĩnh lại trong sự khó chịu của mình.
Nghĩ lại nơi ở mới mà cha Lâm và mẹ Lâm được đưa đến vừa rồi, nó tốt hơn nhiều so với cô tưởng tượng.
Kết hôn lâu như vậy, cô thật sự chưa từng hỏi qua tài sản của gia đình ông chù lởn, chẳng hạn như có bao nhiêu căn nhà, tập đoàn có bao nhiêu công ty con, cỏ bao nhiêu dự án đầu tư — theo như lời anh vừa nói, thậm chí còn có liên quan đến bất động sản?
Cô chống tay lên cửa kính xe đỡ nửa đầu bên phải, mím môi lặng lẽ quay đầu nhìn Hàn Lặn Quân đang tập trung lái xe. Khóe môi hơi nhếch lên làm dịu đi đường nét nghiêm nghị trên khuồn mặt, cô không khỏi liếc nhìn lần thứ hai.
Khi liếc nhìn lần thứ ba, thấy anh dừng xe, gài số, quay đầu lại, cười tựa tiếu tựa phi nhìn cô, “Muốn nhìn thì quang minh chính đại mà nhìn, nếu em muốn nói gì cũng có thể nói thẳng, làm cái gì mà cứ cái bộ dạng muốn nói lại thôi?”
Lâm Tu bị vạch trần hành động nhìn lén nên có chút xấu hổ,
theo bản nàng đặt tay xuống đùi, đưa mắt nhìn về phía trước, mới phát hiện mình đã đến ngã tư đèn giao thông gần nhất với tiểu khu Vân Cành Thịnh Thế, và đèn đỏ đang ở ngay trước mặt, không có gì ngạc nhiên khi anh dừng lại.
Lần này đến lượt Hàn Lận Quân nhìn mặt cô và hỏi: “Em muốn nói gì với anh?”
Lâm Tu giơ tay vén sợi tóc bên tai, mím môi nói: “Không có gì đâu, chỉ là em cảm thấy bố mẹ cần một nơi để ở, vừa hỏi anh là anh đã liền cung cấp một nơi tốt như vậy. Trước đây em cũng không biết, anh có bao nhiêu căn nhà trống như thế này?”
Hàn Lận Quân duỗi tay ra. đưa tay nhéo nhẹ vành tai mềm mại của cồ, nhẹ nhàng cười: “Muốn biết chuyện bất động
sản trong nhà sao?’
Lâm Tu rụt cồ, “Có thề hỏi không?”
Hàn Lận Quân nói: “Đương nhiên, em chưa từng hỏi qua, anh cũng không thể cố ý nói cho em biết trong nhà có bao nhiêu tài sản được, nếu hôm nay em đã hỏi qua, vậy thì trở về anh liền lập danh sách cho em nhé?”
Lâm Tu líu lưỡi, “Còn phải lập danh sách., .có nhiều như vậy không?”
Hàn Lận Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Theo ấn tượng của anh thì còn có bày tám chỗ như vậy, những cái khác thì không nhớ rõ lắm.”
Lâm Tu: “…”
ở một nơi như Hoa Thành, mỗi tấc đất đều đắt đỏ, ông chủ lớn cỏ bất động sản kể khồng hết…
Cô xấu hổ hỏi: “Anh mua nhiều nhà như vậy làm gì?”
Anh muốn đầu cơ bất động sản sao? Anh? Có cần thiết không?
Hàn Lận Quân mím mồi nói: “Đúng vậy, anh mua nhiều nhà
như vậy để làm gì nhỉ? Thực ra phần lớn đều là quà của người khác.”
” Người khác tặng sao?”
” ừm, có một số là thương nghiệp mở bán tặng, có một số là đối tác tặng, có cha mẹ tặng, nhiều năm như vậy, đại khái có hai ba mươi chỗ, trở về anh sẽ đếm lại rồi nói cho em biết.”
Lâm Tu:”…”