Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Chương 812
Từ giờ trở đi, dì Tề cùng Sâm Sâm ở nhà cả ngày, vì vậy dì ấy không thể giao bữa trưa cho Lâm Tu trong ngày, Hàn Lận Quân nói: “Buổi trưa tới án cơm trưa cùng anh.”
Lâm Tu: “Không cần phải vậy chứ? Đi đến trụ sở chỉ để ăn cơm có phải là quá điều động binh lực không?”
Hàn Lận Quân: “Vậy em ăn gì? Bữa ăn của nhân viên trong khách sạn?”
Lâm Tu:” ừm, rất tốt nha.”
Hàn Lận Quân không cho là đúng, “Trong ga ra anh đã chuẩn bị sẵn một chiếc ồ tồ cho em, sau này em sẽ có ồ tô của riêng mình, vì vậy sẽ rất thuận tiện khi đến đó.”
Lâm Tu : “…em có thể từ chối không?”
Hàn Lận Quân: “Không.”
Lâm Tu: “Em muốn phản đối”
Han Linjun: “Phản đối không có hiệu quả.”
Lâm Tu:”…” Cô cúi đầu và cắn miếng bánh sandwich, và
quyết định phớt lờ anh.
Dì Tề thu dọn đồ đạc trong bếp xong thì đi tới, Hàn Lận Quân đưa Sâm Sâm đã uống đủ nước cho dì ấy, tự mình chuẩn bị ăn sáng.
Dì Tề ôm Sâm Sâm vả dựa vào vai dì ấy, cho bé ợ nhẹ và nói: “Phu nhân, ý của tiên sinh là bữa ăn của nhân viên trong đơn vị của cô không thích hợp cho việc cho con bú. Dù sao thì dinh dưỡng của sữa rất quan trọng đến Sâm Sâm ngay bây giờ, cô phải rất cần thận về chế độ án uống của mình đề tiết ra đủ thức ăn và chất dinh dưỡng cho Sâm Sâm.”
Nói như vậy, Lâm Tu cũng không có lý do gì để bác bỏ, bởi vì bản thân cô cảm thấy rằng điều này là đúng.
Cô gặt đầu nói: “ Chỉ cảm thấy đến chỗ anh àn cơm rất tốn thời gian và công sức.”
Hàn Lận Quân: “Vậy anh sẽ đến khách sạn tìm em nhé?”
Lâm Tu buồn cười, “Anh cũng không lãng phí thời gian và công sức sao?”
Hàn Lận Quân nói: “Vậy chúng ta thỏa hiệp đi. Khách sạn và trụ sở chính cách nhau 20 phút đi xe, chúng ta chọn một
nhà hàng ở giữa, buổi trưa gặp nhau ở đó?’
Lâm Tu cắn một miếng sandwich trong miệng rồi nhai nhai, quay đầu đi nghĩ nghĩ, nói:” Anh không biết như vậy là hành vi phí tâm sức sao?”
” Hừm?”
Lâm Tu nói:” Em hiện tại đã là giám đốc của khách sạn Cảnh Hoa, khác sạn Cảnh Hoa quy mô thế nào thì anh cũng biết đến, đối với việc tổ chức nhà án, về nguyên liệu và cách nấu nướng đều vô cùng nghiêm khắc, vì vậy em chắc chắn cỏ thể àn ở khách sạn của mình, và cũng cỏ nhiều người đặt đồ ăn trong khách sạn đặt cơm giao đến, giống như trước kia anh đặt bên đó 3 phần, còn mời Trương Hảo án cơm đó .”
Hàn Lận Quân chậm rãi kìm nén nụ cười trên mặt, “Em… muốn ăn ở khách sạn Cảnh Hoa sao?”
Lâm Tu chớp chớp mắt nói: “Chức vụ trước là trưởng phòng, em ngại quá nhiều yêu cầu điều đỏ, nhưng bây giờ em đã được ‘thăng chức’, khách sạn cũng là của em, em đặt cơm cho mình, hẳn là sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Đâu chỉ là đặt cơm không thành vấn đề, cho dù cô yêu cầu phòng bếp làm cho cô một bàn mãn hán tịch cũng có thể ấy
chứu.
Hàn Lận Quân trên mặt tràn đầy phiền muộn, vốn là muốn nhân cơ hội án trưa đi gặp cô, nhưng cô lại so với dự liệu thông minh hơn rất nhiều, căn bản không cho anh cơ hội.
Điều này có đưực tính là tự bắn vào chân mình không?
Lâm Tu rõ ràng đã nhìn thấu ý định của anh, thấy rằng “trí thông minh” của mình khiến ông chủ lớn bất lực, cô phá lên cười.
Cô chống một tay lên cằm, cười nói: “Em sẽ cho người mang đồ án đến cho anh ăn, đảm bảo món án phải phong phú, bổ dưỡng. Hàn tồng nhìn thấy sẽ phải giơ ngón trỏ
Hàn Lận Quân không nói nên lời, nhưng trước mặt vợ, anh cũng chì có thế thừa nhận điều đó, “Được, anh sẽ nghe lời em, Lâm đồng’*”
Lâm Tu lần đầu tiên nghe thấy xưng hô thế này, nhất thời không phản ứng được, một lúc sau không nhịn được cười nói: “Em biến thành Lâm đổng
Hàn Lận Quân cong môi cười với cô: “Còn không phải sao? Từ giờ trở đi, người trong khách sạn sẽ không gọi em là quản lý Lâm nữa mà gọi là giám đốc Lâm. Đừng quên đáp lại, nếu không em sẽ nói là giám đốc Lâm kiêu ngạo đó.”
Lâm Tu mím môi cười, cắn bánh mì và gật đầu, “Nghe cũng không tệ

Nhấn Mở Bình Luận