Chương 813
Sau khi ăn sáng xong, Lâm Tu cầm máy hút sữa đi hút sữa ra rồi bỏ vào tủ lạnh, nhắc dì Tề đúng giờ thì cho Sâm Sâm uống sữa.
Hàn Lận sắp xếp tài liệu trong phòng làm việc, đi ra với một chiếc túi màu đen, một tay kéo thẳng cồ áo vest, nhìn Lâm Tu đang nói chuyện với dì Tề trong bếp.
Lâm Tu cũng nhìn thấy anh, và hồn Sâm Sâm trong ngực dì Tề, “Mẹ và bố phải đi làm, con phải ngoan ngoãn và ăn uống đầy đủ, buổi tối gặp lại
Dì Tề cầm tay của Sâm Sâm vẫy vẫy, “Cùng bố mẹ nói tạm biệt nào.”
Sâm Sâm mở miệng phun bóng nước.
Lâm Tu không nhịn được cười.
Dù miễn cưỡng đến đâu, cô cũng đi phải ra ngoài với Hàn Lận Quân, hai người nắm tay nhau đi thang máy xuống ga ra dưới tầng hầm.
Bước ra khỏi thang máy, Lâm Tu cúi đầu nhìn chiếc áo khoác xếp nếp màu hoa huệ, thản nhiên hỏi: “Anh vừa nói
chuẩn bị xe cho em, xe gì vậy?”
Hàn Lận Quân nắm tay cô đi về phía chô đậu xe Porsche của anh:”…”
Lâm Tu không đợi được câu trả lời của anh, liền ngước mắt nhìn người đàn ông, thấy anh híp mắt có vẻ lười biếng, liền nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay anh, “Này…”
Hàn Lận Quân lạnh lạnh nói: “Buổi trưa em không tới, cần xe làm gì?”
Lâm Tu không nói nên lời, “Giữa trưa em không đến công ty của anh, thì ngay cả xe cũng không có? ”
Hàn Lận Quân: “Ngược xuôi có anh đưa đón không tốt sao?”
Lâm Tu: “Không tốt, trong trường họp bạn có một sự kiện xã giao thì anh lại phải cử trợ lý đến đón em, còn không bằng để em tự mình lái xe trỏ’ về.”
Rất nhanh đã đi đến bên cạnh chiếc Porsche, Hàn Lận Quân cũng không vội để cô lên xe mà đứng bên cạnh chì vảo một chiếc xe bên cạnh, nói: “Đây là của em.”
Lâm Tu quay đầu nhìn sang, sau đó trợn tròn mắt, trên mặt
tràn đầy kinh ngạc.
Đó là một chiếc Maserati màu đỏ!
Màu đỏ là một màu rất chói mắt, thời trang và khá khoe khoangg, rất thích hợp cho các cô gái lái xe, trước đây Lâm Tu cũng chọn màu sơn đỏ cho chiếc xe nhỏ của mình.
Cô vừa nhìn thấy thì đã yêu thích chiếc Maserati tinh xảo này, “Thật sự là cho em sao?”
Hàn Lận Quân cúi đầu nhìn vẻ mặt kinh ngạc cùa cô, khóe môi anh hơi nhếch lên, “ừm, hôm qua mới được đưa tới, biển số xe đã dán sẵn, tùy thời đều có thể bắt đầu lái xe.”
Lâm Tu tiến lên chỗ chiếc xe mới tinh rồi sờ sờ thân xe, vỗ vỗ kính chiếu hậu, lại kéo nắm cửa, quay đầu cười ngọt ngào với anh, “Cảm ơn chồng
Nụ cười ngọt ngào đến mức khiến trái tim Hàn Lận hút đột nhiên rung động đập mạnh, “Không … không có gì…”
Lâm Tu không chú ý đến điều đó, và tự mình chạm vào tay nắm cửa, “Chìa khóa xe này không phải là tự động cảm ứng sao? Chìa khóa không ở chỗ anh sao?”
Hàn Lận Quân ho một tiếng và nói: “Không có ở đây, vẫn ở
trên lầu. Hơn nửa năm rồi em không lái xe, hơn nữa đây là xe mới, em nên làm quen trước khi chạy trên đường. Anh sẽ đưa đón em đi làm hai ngày tới, ngày mốt là cuối tuần, anh dẫn em đi tìm một chỗ luyện tập, tuần sau em tự mình lái đi làm.”
Lâm Tu cũng nghĩ nghĩ, đây là một chiếc xe sang trọng, cô đã lâu như vậy rồi không lái xe, quả thật là có chút ngượng tay, lỡ như sứt mẻ cái gì đó còn không phải là đau lòng chết mất sao.” “Được rồi.”
Cô đi vòng quanh chiếc Maserati hai lần trước khi miễn cưởng lên chiếc Porsche bên cạnh.
Khi hai người đến khách sạn, Hàn Lận Quân muốn xuống xe để đưa cồ lên lầu, nhưng Lâm Tu từ chối.
” Cũng không phải là đưa con nhỏ đến trường, còn muốn đưa bọn nhỏ đến lớp mới có thể yên tâm sao?” Lâm Tu nói: “Bây giờ em là Giám đốc Lâm~”
Hàn Lận Quân ngồi vào ghế lái, quay sang nhìn cô, nghe cô nói vậy, anh không khỏi cười thầm, giơ tay nhéo chóp mũi cô, “Lâm đồng đại nhân, được rồi, em tự đi lên đi, cỏ vấn đề gì thì gọi điện thoại anh.”
“Vâng.” Lâm Tu cười với anh, mở cửa xe xuống xe, cầm túi cùng hộp đồ án vẫy vẫy anh, quay người đi về phía cửa khách sạn.
Các nhân viên trong khách sạn lúc này nhìn thấy Lâm Tu đều có thái độ khác, bắt đầu từ quầy lễ tân trước.
Tiểu Mĩ đã chú ý đến chiếc Porsche kế từ khi nó dừng ở cổng, lúc này nhìn thấy Lâm Tu đi vào, hai mắt cô ấy sáng lên, theo thói quen chuẩn bị chào hỏi, cô ấy vội vàng đi tới, cung kính nói: “Lâm. .. Lâm đồng , bây giờ ngài đã là chủ tịch hội đồng quản trị, không cần chấm công.”
Lâm Tu có chút sửng sốt,” ….Đúng nha, nhất thời còn chưa thích ứng được, cảm ơn cô đã nhắc nhở.”
Bắt đầu từ cấp bậc của Tần tồng là không cần bắm công, huống chi cồ còn là lãnh đạp trực tiếp của Tần tống.
Tiểu Mĩ thận trọng mỉm cười đáp lại và nói: “Chúc mừng Lâm đồng sinh được một bé trai, cũng hoang nghênh cô trở về khách sạn và tiếp tục làm việc.”
“Chúc mừng Lâm đồng.” quầy lễ tân cũng làm theo.
“Cám ơn.” Lâm Tu đoán chừng trước đó Tần tồng ở trong khách sạn cũng đã có tuyên bố đặc biệt, khi nhìn thấy cô thì phải thay đồi xưng hô và thái độ, nếu đã là sự thật thì cô không cần phải từ chối tiếp nhận nó, vì vậy cô gật đầu với họ.
Cô đi về phía thang máy, vừa nhấn nút thang máy, điện thoại di động vang lên, cô lấy từ trong túi ra, là Tần tồng gọi đến.
Cỏ lẽ là cô bé thông minh ỏ’ quầy lễ tân, vừa nhìn thấy cô nên đã thông báo cho Tần tồng.
“Tần tồng, chào buổi sáng. Tôi đang ỏ’ khách sạn.”
Tần tồng cười nói: “Tôi biết rồi, Lâm đổng, hoan nghênh cô trở lại khách sạn, tôi muốn nói với Lâm đồng, ván phòng của cô đã chuẩn bị xong. Bây giò’ ở tầng 3, đừng đi nhầm,
tôi sẽ ở tầng 3 chờ báo cáo công việc với cô.”
“Lại phải đồi văn phòng sao?”