Chương 815
Lâm Tu nhìn xung quanh một vòng, cô không thể chê vào đâu được, nơi này so với cán phòng tổng giám đốc cô sử dụng trước khi sinh Sâm Sâm thì cao cấp hơn gấp mấy lần, càng đừng nói đến văn phòng khi cô còn đang giữ chức quản lí.
“Rất tốt, cảm ơn Tần tồng đã sắp xếp giúp tôi.”
Tần tồng cười nói: “Tôi cũng chỉ nói một tiếng thôi, chủ yếu là Trương Hảo giúp cô thu xếp, cô ấy đã quen thuộc vói đồ đạc trong phòng làm việc trước đây của cô và tất cả đồ dùng cá nhân của co cũng đều được thu dọn, sau đó đã được chuyền xuống đây, cô xem có thiếu thứ gì không, trước đây ván phòng không có người dùng đến, chờ cô đến kiểm tra lần cuối.”
Như vậy đã rất chu đáo rồi, Lâm Tu gật đầu nói: “Được, tôi sẽ xem xét nơi này trước.”
Tần tổng đứng cạnh cửa và nói: “Vậy thì không làm phiền Lâm đồng, cuộc họp thường lệ lúc 9 giờ vẫn ỏ’ trong phòng họp đó. Lâm đổng cứ đến để nghe báo cáo. Tôi sẽ đợi ở đó.”
Tần tổng nói xong, cung kính đi ra ngoài, đóng cửa lại sau
lưng.
Lâm Tu đặt túi và hộp thức àn lên bàn làm việc mới, cô bắt đầu kiểm tra đồ trang trí mà Trương Hảo đã sắp xếp cho mình.
Cô còn có rất nhiều vật dụng cá nhân lặt vặt, trên giá sách còn có hồ sơ và tài liệu làm việc, phải nói Trương Hảo rất hiểu thói quen của cô.
Trên bàn có một chùm chìa khóa, cô thử thì xác nhận đó là chìa khóa cửa văn phòng và mấy chiếc cửa tủ.
Bật máy tính lên, duyệt qua nội dung của chiếc máy tính mới này, ừm… Nó thực sự là một chiếc máy tính mới, hầu như không có gì trong đó, chỉ có một số phần mềm thường dùng.
Cô tải xuống một vài phần mềm mà mình quen thuộc từ Internet và kiểm tra thời gian, đã 8:55 và vẫn còn 5 phút nữa cho cuộc họp thường kỳ lúc 9 giờ mà Tần tồng đã nói, cô tiện tay cầm lấy sổ ghi chép và bút, mang theo điện thoại đi động và chìa khóa rồi đi ra ngoài.
Khi đến phòng họp thường kỳ, bên trong đã có vài đồng nghiệp đang ngồi, bao gồm cả Trương Hảo, khi nhìn thấy cô, họ lập tức đứng dậy như được huấn luyện đặc biệt,
đồng thanh hô: “Xin chào Lâm đồng!
Lâm Tu:”…”
Cô công môi và nói: “Ngồi đi, không cần cẩn thận như vậy, chúng ta có thể ở chung như trước là được rồi.”
Mọi người đều anh nhìn tôi, tôi nhìn cô, mặc dù biết rằng cô là người rất hiền hòa, nhưng dù sao cô cũng là giám đốc khách sạn và là vợ của Hàn tồng ở trụ sở chính, ai dám làm càn trước mặt cô? Tất cả đều cúi đầu không nói gì.
Lâm Tu cười và nhìn xung quanh chỗ ngồi, chỗ họ ngồi vẫn như trước, chỗ bên cạnh Trương Hảo trống, đỏ là chỗ cô ngồi trước đây, nhưng bây giờ bảng tên trên bàn lại viết” Tần tổng”.
Tại sao Tần tồng lại ngồi ở vị trí đó? ông y không phải là nên ngồi ở ghế chủ vị sao?
Trương Hảo trên mặt biểu lộ khác thường, tựa hồ biết cô đang suy nghĩ cái gì, vội vàng đứng dậy chỉ chỉ ghế chủ vị, “Lâm đồng, chỗ đó là của cô.”
Trương Hảo chĩ chỉ vào chỗ mà lúc trước Tần tồng ngồi, vậy bây giờ là cô và Tần tồng đổi vị trí cho nhau phải không?
Lâm Tu còn chưa đi tới, giọng nói xin lỗi của Tần tồng từ cửa vang lên: “ôi… Xin lỗi Lâm đống, tôi đến muộn…”
Lâm Tu quay lại nhìn, Tần tồng vẻ mặt xấu hổ không được tự nhiên mà từ bên cửa đi tới, ông ấy vẫn nờ một nụ cười trên khuôn mặt, cho dù nhìn nó như thế nào cũng thấy thật buồn cười.
Có người không khỏi che miệng cười trộm.
Lâm Tu cũng cong khóe môi.
Tần tống ngồi xuống chiếc ghế có bảng tên của mình, đợ khi Lâm Tu cũng đi đến vị trí đầu tiên ngồi xuống, ông ấy cũng hắng giọng nói: “Chúng ta chính thức chào đón Lâm đỏng trỏ’ lại khách sạn để chủ trì công việc!”
Sau đó, ông ấy dẫn đầu và cao giọng vỗ tay, những người khác cũng vỗ tay theo.
Lâm Tu mìm cười nhìn xung quanh, và sau khi tiếng vỗ tay ngừng lại, cô nói: “Cảm ơn các đồng nghiệp. Hôm nay tôi mới tiếp nhận vị trí tồng giám đốc này, mà tôi đã rời đi một thời gian, tôi không biết nhiều về tiến độ công việc gần đây cùa khách sạn. Xin được lắng nghe báo cáo công việc của mọi người, cuộc họp tiếp theo sẽ do Tần tổng chủ trì.”
Tần tồng đáo:” Được, mời Lâm đổng nghe.”