Chương 819
Có lẽ hầu hết mọi người đều đi ăn nên lần này cô thấy ít người hơn lần trước rất nhiều.
Khi gặp một nữ nhân viên ván phòng, cô chặn cô ấy lại và hỏi: “Xin chào, ván phòng của Hàn tồng ỏ’ đâu vậy?”
Nũ’ nhân viên ván phòng nhìn cồ và cau mày, “Cồ là ai? Không phải là người của công ty chúng tôi sao?”
Lâm Tu cười hiền lành và nói: “Tôi đến từ khách sạn Cảnh Hoa đế giao đồ án cho Hàn tống.”
ít nhất thì nữ nhân viên vàn phòng có thái độ tốt hơn so với quầy lễ tân, chỉ cho cô phương hướng, “Cồ có thể đưa đồ đến vàn phòng của trợ lý Hàn tổng.”
“Cảm ơn cô.”
Lâm Tu bước tới. Có 4 chiếc bàn trong một văn phòng lớn, một trong số đó đã cỏ người ngồi. Cô nhận ra Giản Việt, liền đứng cạnh cửa gõ cửa, “Trợ lý Giản, buổi trưa tốt lành.”
Giản Việt ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô thì vội vàng đứng dậy, cười chào hỏi: “Phu nhân, sao hôm nay cô lại tự mình đưa đồ án đến đây? Buổi sáng Hàn tổng thông báo tôi còn
nghĩ khác sạn Cảnh Hoa sẽ sắp xếp người khác đưa cơm đến.”
Lâm Tu nói:” Tôi vừa lúc đi ngang qua, chô nên đưa tới đây rồi cũng ăn cơm với anh ấy luôn, anh ấy bề bộn nhiều việc lắm sao?”
“Hàn tồng còn đang họp, đoán chừng còn phải 20 phút nữa, tôi đưa cồ đến vàn phòng Hàn tồng đợi.”
“Làm phiền cô rồi.”
Ván phòng của Hàn Lận Quân ở ngay bên cạnh ván phòng trợ lý, Giản Việt lấy chìa khóa mở cửa nhưng không có đi vào, đứng ở cửa nói với Lâm Tu: “Phu nhân vào trước đi, lát nữa Hàn tổng họp xong sẽ trở lại.”
“Được, cảm ơn.”
Sau khi Lâm Tu bước vào, Giản Việt đóng cửa lại sau lưng cô.
Khi cô ấy quay trở lại văn phòng của mình, nữ nhân viên ván phòng vừa rồi chỉ đường cho Lâm Tu thấy cô ấy dẫn người vào, vẻ mặt kinh ngạc đi tới, thấp giọng hỏi: “Hàn tồng không phải là đang họp sao? Tại sao cô lại để người giao đồ ăn đi vào đó? Hàn tổng biết được rồi tức giận thì
sao?’
Giản Việt ra hiệu im lặng với cô ấy, kéo cô ấy sang một bên với một nụ cười và nói: “Cô vừa mới chỉ đường cho cô ấy đúng không ?”
” Đúng vậy, tôi nói với cô ấy là đến vãn phòng trợ lý Hàn tồng…”
“Cô không thất lễ chứ?”
“Không.”
“Tốt lắm, để tôi nói cho cô biết một bí mật, đây là người vợ bí ẩn của Hàn tổng
Nữ nhân viên văn phòng như bị sét đánh, “Cái gì?”
Lâm Tu bước vào văn phòng của Hàn Lận Quân và nhìn xung quanh. Nó rất rộng rãi, lớn hơn một vòng tròn so với văn phòng mới của cô. Trang trí đơn giản nhưng trang nhã, với màu đen, xám và trắng làm màu chủ đạo. Trên chiếc bàn màu đen có bày một số đồ trang trí rô bốt với hình dạng khác nhau, một nửa giá sách khổng lồ phía sau là sách và một nửa là đồ trang trí, còn có một tủ trên bức tường khác
đề trang trí.
Chắc là AI hoặc sản phẩm CNTT do tập đoàn Cành Hoa độc lập phát triển, đủ loại, khiến cô hoa mắt.
Đối diện là cửa sồ kính tỏng suốt từ trần đến sàn, có thể phóng tầm mắt ra xa, có thể nhìn bao quát phần lớn Hoa Thành.
ở góc bên kia là một bộ ghế sô pha bằng da màu đen hoàn chỉnh.
Cô đặt bữa án lên bàn, đi quanh vàn phòng, tưởng tượng cách Hàn Lận Quân đang lên kể hoạch cho chiến lược của mình ở đây mỗi ngày, cô đột nhiên cảm thấy rất đẹp trai – –
ở phía bên kia, Hàn Lận Quân, người cuối cùng cũng sắp kết thúc cuộc họp, tuyên bố kết thúc cuộc họp, cấp dưới lần lượt rời đi.
Anh đứng ở đầu với đôi mắt nhìn xuống trong suy nghĩ.
Thấy cửa phòng họp mở, Giản Việt bước vào, thì thầm bên cạnh Hàn Lận Quân: “Hàn tồng, bữa trưa của ngài đã được mang tới rồi.”
“ừm.” Hàn Lận Quân nhàn nhạt đáp, ngước mắt ra hiệu trợ lý Nhậm nhanh chóng thu dọn đồ đạc, “Mấy người đi án đi.”
Giản Việt: “Hàn tồng—“
“Hửm?” Hàn Lận Quân liếc cô ấy một cái.
“Người mang đồ ăn tới cho ngài…” Giản Việt khồng nhịn được bật cười, “Là phu nhân.”
Vừa dứt lời, cô ấy liền nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hàn tổng từ trước đến giờ vẫn luôn bình tĩnh, sau đó hai mắt anh sáng lên, không nói một lời lập tức xoay người bước ra ngoài.
Chậc chậc, không thể đợi được nữa…