Chương 827
Hàn Lận Quân xoa xoa mũi, sợ mình thật sự làm vợ tức giận, cuối cùng lại là người nhận vận đen lại là chính mình, anh đứng bên ngoài phòng tắm cười tủm tỉm nói: “Em cứ thong thả đi , tôi ra ngoài đây .”
Nghe được bên trong truyền đến tiếp đáp rầu rĩ, anh đút hai tay vào túi, quay người và bước ra ngoài.
Sau khi đóng cửa phòng khách, anh đi đến cửa ván phòng, mờ khóa mờ ra, nhìn thấy túi rác dưới đất bên cạnh, liền nhặt lên, đi ra khỏi ván phòng ném vào thùng rác lớn cách đó không xa.
Khi anh quay lại, anh thấy một số cấp dưới đi ngang qua đang tò mò nhìn anh, khi anh nhướng mày, những người đó vội vàng quay đi.
Anh hai tay đút túi quần đi về phía vàn phòng trợ lý, đứng ở cửa nhìn xung quanh, trong số các trợ lý chỉ có trợ lý Nhậm không có ở đó, anh nói: “Trợ lý Giản, mang một phần nước trái cây đồ ăn ăn nhẹ và cà phê đến văn phòng của tôi.”
” Vâng, Hàn tồng.” Giản Việt đáp lại, ngay lập tức đứng dậy chuẩn bị.
Hàn Lận Quân nói xong liền xoay người trở về phòng làm việc.
Anh không cố ý hạ giọng, người khác đều có thể nghe rõ, từ khi nào thì Hàn tồng cho người đưa nước trái cây cho mình? Chắc là dành cho ” phu nhân” ở bên trong ~
Vài phút sau, Giản Việt chuẩn bị những gì anh muốn, bưng lên khay và đi về phía vãn phòng của CEO.
Hai ba nữ nhân viên ván phòng tiến đến, buôn chuyện hỏi: “Trợ lý Giản, bên trong kia thật sự là phu nhân của Hàn tổng sao? Vừa rồi chúng tồi cũng đoán mò, dù sao Hàn gia cũng không tiết lộ ảnh của phu nhân hay gì cả.”
Giản Việt “Suỵt” một tiếng, nói: “Quả thật là Hàn phu nhân, sau này các ô nên thông minh hơn một chút, Hàn phu nhân nhất định sẽ không phải là lần cuối cùng đến tổng bộ, Hàn tồng đối xử với cô ấy rất tốt, sau này các cô phải lịch sự và lễ phép khi gặp cô ấy.”
“Tất nhiên rồi!”
” Thấy tôi nói chưa, tôi cá là đúng, đó là Hàn phu nhân!”
Giản Việt trừng mắt, “Cô còn cá cược… không muốn làm ở đây sao? Đừng đẻ Hàn tồng biết!”
Nữ nhân viên văn phòng vội vàng nói: “Không, không phải, chúng tồi đều nói cô ấy là Hàn phu nhân, vậy vụ cá cược không có kết quả gì cả….”
Giản Việt: “Mau đi làm việc đi, tôi đi đưa đồ vào.”
Cô ấy gõ cửa ván phòng của Hàn lận Quân, và mở cửa khi nghe thấy tiếng “Mời vào” từ bên trong, “Hàn tồng, đây là thứ ngài yêu cầu.”
Khi cồ ấy bước vào, cô ấy vừa vặn thấy Lâm Tu bước ra khỏi phòng nghỉ, vừa đi vừa buộc tóc, thấy Lâm Tu thì cô ấy liền chào hỏi:” Chào phu nhân.”
Lâm Tu sửng sốt, vừa lúc cũng đã buộc xong tóc, cô cười cười với cô ấy,” Xin chào, trợ lý Giản.”
Cô nhìn những thử Giản Việt đặt trên bàn và nói, “Trong ván phòng các cô còn chuẩn bị những thứ này sao?”
Giản Việt cười nói: “Những thứ này là cho khách, khách thường đến trụ sở, chúng tôi cần phục vụ trà chiều. ”
Hàn Lận Quân ngồi ở trên ghế làm việc, thản nhiên liếc liếc mắt nhìn một cái:“Không có bánh sầu riêng sao?”
Giản Việt: “Dạ có, hôm qua tôi mới mua hai hộp.”
“Đi đồi đi.”
Lâm Tu vội vàng nói: “Không cần, cũng không phải ngoại trừ bánh sầu riêng ra thì em không ăn gì.
Cô lấy một miếng bánh hoa hồng trên đĩa, cắn một miếng rồi gật đầu nói: “Ngon lắm, chính là cái này.”
Giản Việt: “Thưa phu nhân, chúng tồi có bánh kem matcha, bánh sầu riêng, bánh hoa hồng, bánh khoai môn, bánh mousse, bánh tiramisu, v.v … hơn mười loại, lần sau ngài đến, cứ nói cho chúng tôi biết ngài muốn ăn gì, tôi sẽ mang đến cho ngài.”
Lâm Tu nói: “Tôi thực sự sẽ không đến đây thường xuyên, hồm nay tồi chỉ đến đây đẻ đưa đồ ăn cho Hàn tồng, sau
này còn là do người khác đưa cho, tôi cũng không phải đặc biệt đến đây đế àn quà vặt…” Cô liếc nhìn một ông chủ nào đó .
Hàn Lận Quân cau mày, “Ngày mai không tới nữa? Chỉ là hôm nay diễn kịch thôi?”
Lâm Tu:”… Ai giở vờ giở vịt với anh? Hôm nay chì là thuận tiện!”
Hàn Lận Quân:”…”
Khuôn mặt tuấn tú rõ ràng là hơi trầm xuống, không nói gì, anh uống một ngụm cà phê lớn và đặt nó xuống, quay đầu lại với máy tính.
Trợ lý Giản:”…”
Lâm Tu:”…” Tính nết lớn như vậy!