Chương 831
Hàn Lận Quân nghe điện thoại xong, đứng một lúc mới quay người lên lầu.
Khi anh đi đến tầng 30, trợ lý Nhậm đã đợi sẵn ở đó, vừa thấy anh liền đi tới: “Hàn tổng, đã đến giờ họp rồi.”
Hàn Lận Quân khẽ gật đầu, “Cậu đi vào trước chuẩn bị đi, một phút nữa tôi sẽ đến.”
“Vâng”
Hàn Lận Quân đi thẳng đến vàn phòng trợ lý, gõ cửa rồi nói với Giản Việt: “Trợ lý Giản, cô vào đóng gói những điểm tâm trên bàn trong ván phòng tồi lại, tính cả những thứ cô vừa nhắc tới cũng gói lại một phần, tan làm tôi sẽ cằm đi.”
Giản Việt vội vàng nói: “Vâng, Hàn Lận Quân.”
Sau khi Hàn Lận Quân ra mệnh lệnh, anh quay lại và đi đến phòng họp.
Giản Việt không khỏi thắc mắc rằng Hàn tổng cưng chiều vợ mình đến mức nào, chỉ để làm cô vui, anh sẵn sàng mang theo mỗi loại một miếng tráng miệng…
Thật ghen tị!
Khi Lâm Tu trờ lại khách sạn, cô muốn lặng lẽ trở lại văn phòng, nhưng không ngờ rằng ngay khi bước vào cổng khách sạn, cô đã thấy Tần tồng đang đứng đó nói chuyện với quầy lễ tân.
Tần tồng cũng nhìn thấy cô, lập tức tươi cười đi tới: “Lâm đồng, cô về rồi sao?”
Lâm Tu cảm thấy cỏ chút kỳ lạ, liền cười đáp lại: “Tần tống, anh đến đây… kiểm tra sao?”
Tần tổng sau khi nghe cô nói xong lời này, sắc mặt lập tức trở nên xấu hổ, ông ấy cười nói: “Không có… Tôi nghe quản lý Tống nói buổi trưa Lâm đổng đi giao đồ án cho Hàn tổng, nên tôi chỉ đợi ở đây để quan tâm đến nhận xét của Hàn tổng với khách sạn của chúng ta, nếu hài lòng với bữa àn, hoặc nếu có bất kỳ đề xuất dịch vụ nào, tôi sẽ báo cáo lại với bộ phận phục vụ và cải thiện những thiếu sót…”
Lâm Tu cười và nói: “Tần tổng đối với khách sạn đúng là tận tâm hết sức, cúc cung tậ tụy, làm cho người ta kính nể.”
Tần tổng cười khan, “Lâm đổng quá khen…”
Lâm Tu nói: “Hàn tồng thấy đồ án rất ngon, anh ấy án xong hết toàn bộ đồ án được giao tới. Tần đống cỏ thế khen thưởng đầu bếp bộ phận ăn uống một chút, đặc biệt là bảo bọn họ không ngừng cố gắng, Hàn tồng sẽ đợi đồ ăn được giao vào ngày mai
Tần tồng vội vàng nói: “Được, tôi sẽ phản hồi ngay.”
Lâm Tu kéo khóe môi, “Làm phiền Tần tồng rồi, vậy thì tồi quay lại ván phòng trước đây.”
Tần tồng: “Tôi cũng sẽ lên tầng ba, chúng ta cùng nhau đi lên.”
Lâm Tu: “…Được.”
Lâm Tu thực sự đã biến vấn đề được Hàn Lận Quân đề xuất thành triến khai thực tế vào buổi chiều, chuyển công việc của bộ phận buồng phòng lại một lần nữa về tay cô, để cho cô không còn cảm thấy nhàm chán với vai trò giám đốc khi có việc phải làm.
Sữa lại trào ra giữa chừng, may mà lần này cô có dụng cụ, gom được nửa bình sữa mẹ rồi cho vào tủ lạnh.
Hàn Lận Quân đến đón cô sau khi tan sở, khi anh ở dưới tầng thì gửi cho cô một tin nhắn WeChat: Anh đang ở dưới tằng.
Nhìn sữa mẹ trong tù lạnh, Lâm Tu cảm thấy hơi xấu hổ, cô trả lời: Em nên làm gì với sữa đây? Trên đường về nhà phải mất nửa giờ, có thể sẽ bị hỏng không?
Hàn Lận Quân: Anh đã chuẩn bị một tủ giữ nhiệt, em cầm xuống bỏ vào đỏ là được.
Lâm Tu hơi ngạc nhiên, tủ giữ nhiệt cũng đã chuẩn bị sao? Ông chủ lớn quản lý mọi thứ hàng ngày mới cẩn thận làm sao ~ Anh còn chu đáo hơn cả một người mẹ như cô!
Cô ngừng nói nhảm, thu dọn đồ đạc, cho chai sữa vào túi
và đi xuống lầu nhanh nhất có thể.
Mở cửa chiếc Porsche, cô nhìn thấy một chiếc hộp to và nặng trên ghế sau, cở bằng chiếc hộp mà cô dùng để đỏng gói đồ ăn nhẹ.
Đặt hộp đồ án vặt rỗng vào báng ghế sau, cô cầm hộp giữ nhiệt lên, một mình ngồi lên ghế, cầm chiếc hộp và nói: “Nặng quá.”
Vừa điều khiển xe lái đi, Hàn Lận Quân vừa nói: “Vật liệu cách nhiệt tương đối nặng.” Dừng một chút, anh nói thêm: “Còn cỏ một ít đồ àn vặt cho em.”
Lâm Tu vừa mở nắp ra liền nhìn thấy bên trong có đồng thời các loại bánh ngọt được bày ngay ngắn, buổi trưa cô có án mấy miếng miếng, lập tức vừa cảm động vừa buồn cười, cô liếc nhìn người đàn ồng, tức giận nói: “Nhiều như vậy, anh muốn cho em ăn thành heo luôn sao?”